Phó Vân Tiêu có thể nhận ra chiếc áo mà Bạch Tô đang mặc là chiếc áo thiết kế từ năm ngoái của mình, mà chiếc quần cô đang mặc cũng là chiếc quần năm ngoái của hắn.
Chiều cao của Bạch Tô cũng không tính là thấp, khi đi giày cao gót cũng cao được một mét bảy. Thế nhưng dù sao cô cũng là phụ nữ, mà Phó Vân Tiêu lại khá cao, vì thế khi cô mặc quần áo của Phó Vân Tiêu trông vô cùng nhỏ bé.
Nghe thấy Bạch Tô giải thích, Phó Vân Tiêu bật cười.
Hắn chậm rãi bước tới lấy một bộ đồ ngủ từ trong tủ ra: “Cô định mặc như thế này à? Tôi thực sự không muốn nói chuyện với một người đàn ông đâu.”
Gương mặt của Bạch Tô méo xệch, vừa rồi cô còn giải thích với Phó Vân Tiêu nữa chứ… Phó Vân Tiêu sẽ nghĩ gì về cô đây.
Nghĩ thế, gương mặt của Bạch Tô liền đỏ lên.
Phó Vân Tiêu nhìn chằm chằm vào hai má của Bạch Tô, lúc này mặt cô đỏ ửng lên trông rất đáng yêu.
Dường như Bạch Tô cảm nhận được ánh mắt của Phó Vân Tiêu thế nên cô càng ngượng ngùng hơn. Bạch Tô vội vàng cầm quần áo sau đó đi vào nhà tắm.
Thay quần áo xong, Bạch Tô từ trong nhà tắm bước ra. Lúc này Phó Vân Tiêu nhìn thấy gương mặt của Bạch Tô đã tự nhiên hơn một chút.
“Tôi vẫn thích cô trong hình dáng của phụ nữ hơn.”
Không biết có phải do Bạch Tô nghĩ nhiều hay không mà cô luôn cảm thấy mỗi lời nói của Phó Vân Tiêu đều làm cho người khác phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tong-tai-cua-be-de-thuong/961207/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.