Bạch Tô nằm trên giường, cô cảm thấy mình như đang ở trong mơ, cô muốn mở mắt ra để xem mặt mũi của người đàn ông này, nhưng không biết vì sao anh ta trông rất không chân thật. 
Đó là cảm giác nằm mơ. 
Khi người kia bước vào, anh ta nói: “Em sơ suất thật đấy, để quên cả ví ở nơi uống rượu.” 
Bạch Tô mơ màng vội nhận lấy ví tiền, cô cảm thấy hơi lo lắng trong lòng. 
“Anh có mở ví của em ra xem không vậy?” 
Giữa cô và Phó Vân Tiêu sẽ giữ riêng tư cho nhau, Phó Vân Tiêu chưa bao giờ lục xem đồ của cô, cô cũng không kiểm tra đồ của anh. 
Do đó, trong ví của Bạch Tô có một bức ảnh chụp chung của cô với Bạch Tiểu Bạch, nhân lúc Phó Vân Tiêu đi vắng, cô sẽ nhìn Bạch Tiểu Bạch trong hình một chút. 
“Trong đó có thứ gì không muốn cho anh thấy à?” 
Đối phương hỏi. 
“Không có...” 
“Anh đi đi.” 
Bạch Tô lắc đầu, vội nói: “Anh mau rời khỏi đây đi, em muốn đi ngủ.” 
“Sức uống của em cũng không tệ, tại sao hôm nay em lại say như vậy hả.” 
Bạch Tô nghe thấy những lời này bèn cẩn thận nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt. 
Cô không kìm được mà nháy mắt để nhìn kỹ mặt mũi của đối phương, sau đó nhìn đối phương một cách nghi ngờ. 
Cô lẩm bẩm: “Phó Cảnh Hoài?” 
Một lúc lâu sau, đối phương vẫn chưa trả lời cô. 
Bạch Tô không biết vì sao cơ thể mình lại trở nên như thế này... Thật ra qua nhiều năm như vậy, kể từ khi chuyện đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tong-tai-cua-be-de-thuong/961142/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.