Bạch Tô cho rằng nụ cười của mình đã vô cùng tự nhiên nhưng ánh mắt của Mộ Vãn Vãn bên cạnh lại lóe lên một tia hoảng hốt. 
Cô ta nhìn chằm chằm vào Bạch Tô mấy giây, mới giả vờ như nghe không hiểu ý của Bạch Tô, nói: “Cảm ơn.” 
Nói xong, cô ta xoay người nhìn về phía Phó Vân Tiêu: “Vân Tiêu, anh xem...bọng mắt của anh trông thấy rõ luôn rồi đây này, vẫn còn cách giờ làm 2 tiếng đồng hồ nữa, anh có muốn đi nghỉ chút không?” 
“Cô Bạch ở đây đã có em rồi, đau bụng kinh là chuyện nhỏ thường thấy của của mấy người phụ nữ thôi, em có thể chăm sóc được.” 
Không biết là do vô tình hay cố ý, Bạch Tô nghe thấy cô ta nói đau bụng kinh là loại chuyện nhỏ, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu. 
Nhưng trên mặt cô cũng không thể hiện rõ ràng, cô nói thẳng: “Bây giờ tôi không sao rồi, chút nữa đi lấy thuốc giảm đau bụng là có thể đi làm bình thường.” 
Phó Vân Tiêu nghe Bạch Tô nói xong, ánh mắt anh dò xét nhìn sang phía cô. 
Bạch Tô chỉ gật đầu với anh, Phó Vân Tiêu lại nhìn vào đồng hồ, nói: “Vậy anh đi ăn chút đồ trước, rồi đến thẳng công ty.” 
“Được.” 
Bạch Tô gật đầu, còn Mộ Vãn Vãn đứng bên cạnh sau khi thấy Phó Vân Tiêu ra ngoài thì cũng nhanh chóng đi theo ra. 
Thật ra Bạch Tô muốn ra tay một chút với Mộ Vãn Vãn nhưng sau khi suy nghĩ thì lại thôi vậy. 
Dù thế nào đi chăng nữa... Hai người bọn họ cũng là tình yêu thật sự, cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tong-tai-cua-be-de-thuong/961135/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.