Phó Vân Tiêu nhìn Mộ Vãn Vãn, cầm khăn giấy giúp cô ta lau nước mắt, sau đó mới giả vờ nghiêm túc nói: “Nếu như em còn tiếp tục khóc nữa, vậy sẽ mất anh thật đấy, dù sao anh cũng là người chỉ nhìn mặt để nói chuyện.” 
Phó Vân Tiêu cố ý trêu đùa để Mộ Vãn Vãn vui vẻ. 
Mộ Vãn Vãn cũng không nhịn được mà phì cười, mau chóng lau nước mắt, thở dài một hơi, dùng ánh mắt đáng thương nhìn Phó Vân Tiêu: “Vân Tiêu, em sai rồi.” 
Phó Vân Tiêu nhìn dáng vẻ của Mộ Vãn Vãn: “Em đã làm gì rồi?” 
“Anh phải hứa trước là sẽ tha thứ cho em.” 
Phó Vân Tiêu cuối cùng cũng vẫn không đành lòng, nói thẳng: “Em phạm lỗi gì, anh sẽ thay em nhận.” 
“Vết thương trên mặt em là do thư ký Bạch đánh.” 
Mộ Vãn Vãn tiếp tục cắn môi, dáng vẻ vô cùng khó khăn nói ra. 
“Bạch Tô?” 
Phó Vân Tiêu có chút suy tư: “Tại sao Bạch Tô lại đánh em?” 
Bạch Tô trong ấn tượng của anh tuyệt đối không tùy tiện đánh người khác. 
Lúc Phó Vân Tiêu hỏi câu này, Mộ Vãn Vãn cũng cảm thấy buồn bực nhưng cô ta vẫn thở dài một hơi, nhận sai trước. 
“Là do em sai đầu tiên, em đánh cô Bạch trước. Bởi vì... em cứ tưởng là...cô ấy muốn quyến rũ anh. Kết quả...” 
Mộ Vãn Vãn còn ấp úng câu sau, dường như cô ta không có cách nào để nói ra. 
“Kết quả...Em phát hiện cô ấy là vợ anh?” 
Phó Vân Tiêu nhìn chằm chằm Mộ Vãn Vãn một hồi lâu. Từ vẻ mặt khổ sở của cô ta, không khó để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tong-tai-cua-be-de-thuong/961129/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.