Nụ hôn rất nhanh kèm theo phẫn nộ, Bạch Tô muốn kháng cự nhưng đã bị đối phương ghìm chặt. 
Trên người anh ấy có mùi thuốc khử trùng nhàn nhạt lẫn với hương của nắng, chính là của Phó Cảnh Hoài. 
Bạch Tô nghiến chặt răng nhưng đối phương vẫn tiếp tục khám phá, không nhịn được cậy răng cô ra chiếm hữu cô. 
Vài lần không được, Bạch Tô nhân cơ hội đẩy Phó Cảnh Hoài ra. 
“Phó Cảnh Hoài, anh điên rồi! Anh không muốn sống nữa à! Đây là chỗ nào chứ…!” 
Cô là muốn nhắc nhở anh thân phận của hai người lúc đó. 
Nhưng Phó Cảnh Hoài trong mắt tràn đầy tức giận nhìn Bạch Tô: “Em mới bị điên đấy! Tại sao lại gả cho Phó Vân Tiêu? Em yêu anh ta sao?” 
“Đúng vậy, em yêu anh ấy.” 
Bạch Tô nhìn Phó Cảnh Hoài chằm chằm, người đàn ông trước mặt vì kích động nên giọng khá run, mặc dù anh ấy đã cố hết sức che giấu nhưng Bạch Tô vẫn có thể nhìn ra anh ấy đang khóc. 
Anh ấy đang cố gắng kìm nén cảm xúc của mình và những giọt nước mắt đầy giận dữ. 
Bạch Tô chưa từng nhìn thấy anh ấy như vậy, Phó Cảnh Hoài của trước đây lúc vui vẻ sẽ như ánh mặt trời, khi không vui biến thành một núi băng lạnh lẽo. 
Anh ấy vẫn luôn là một người kìm chế bản thân rất tốt, có những lúc hầu như còn không biểu hiện gì ra ngoài. 
Càng đừng nói đến chuyện anh ấy vì cô mà khóc. 
Phó Cảnh Hoài từ lúc nào đã biết khóc? Khi Bạch Tô và anh ấy cùng học đại học, cũng giống như những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tong-tai-cua-be-de-thuong/238248/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.