Thế giới trong kết giới này cùng với gió táp mưa sa bên ngoài kia dường như chẳng có liên quan gì tới nhau.
Cô tiến vào bên trong nhưng không phải là đầm lầy của sơn cốc mà lại là khoảng trời3ngát xanh mênh mông rộng lớn. Phía trên trời cao lấp lánh muôn vàn ánh sao tỏa sáng, tựa như ở nơi đó gieo vô số bảo vật xanh màu non nước.
Tiểu Hoa cắn xé kết giới, cố gắng hết sức ném1cô vào sâu trong khoảng trời đầy thần bí này.
Vinh Tuệ Khanh thoáng nhìn lướt qua, chợt phát hiện ở vị phía bên phải có một người đàn ông áo đen tóc đen. Trên mặt hắn ta như được che đi bởi3một vòng sáng nên cô không thể nhìn thấy rõ tướng mạo của người đó, khiến trong lòng Tuệ Khanh bỗng nảy sinh chút ác cảm. Tính cách của cô vô cùng ngay thẳng, từ trước tới nay vốn ghét kẻ lập3lờ giấu giếm, không dám để người khác nhìn thấy diện mạo thực sự của mình.
Còn ở phía bên trái Tuệ Khanh lại là một người đàn ông áo trắng tóc trắng, cô có thể nhìn thấy rất rõ ràng.
Người đàn ông9đó có gương mặt thâm sâu, ngũ quan sắc nét vô cùng tinh xảo như điêu như khắc, con ngươi đen sâu thẳm tựa bầu trời sao kia làm lay động tâm hồn người nhìn. Mái tóc dài trắng như tuyết, phủ lên trên một thân áo trắng, tạo cảm giác lạnh lùng trang nghiêm. Khi Vinh Tuệ Khanh nhìn vào đôi mắt này, cô bỗng thấy như có nam châm hút mình vào đáy mắt sâu thẳm kia. Thậm chí đến cơ thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/3125285/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.