Sơn trang Đóa Linh có trận pháp lớn làm chỗ dựa, nó vừa là ưu điểm và cũng vừa là nhược điểm của sơn trang Đóa Linh.
Ưu điểm thì không cần phải nói. Dù không có nhiều lính canh nhưng những người bình thường cũng không dám làm gì ở nơi đây.
Nhược điểm thì đã rõ ràng, đó chính là bọn họ quá ỷ lại vào trận pháp thành ra không quá quan tâm đến những phương diện khác.
Ví dụ như lính canh trong sơn trang3Đóa Linh dù là tì nữ hay gia nô đều không hề có bản lĩnh gì. Chỉ cần đụng phải người hiểu trận pháp thì kiểu gì cũng có cách trốn thoát ra ngoài.
Nhưng đây cũng không phải là nhược điểm lớn bởi vì Trận Pháp Sư rất hiếm. Đóa Linh phu hân trước giờ đều không tin trong nước Đại Sở này có thể xuất hiện một Trận Pháp Sư.
Chính điểm tự tin thái quá tới mức tự phụ của Đóa Linh phu nhân mới1tạo ra cơ hội để nhóm người Vinh Tuệ Khanh trốn khỏi tiểu viện.
“Đây là đường ra khỏi sơn trang sao?” Lâm Phiêu Tuyết có chút ngờ vực. Vinh Tuệ Khanh không thèm quay đầu lại trả lời: “Đến chỗ nhà tranh để tập trung với Thần thúc trước, sau đó mới ra khỏi sơn trang.”
“Thần thúc là ai?” Lâm Phiêu Tuyết rất nghi ngờ. Nàng không như Vinh Tuệ Khanh, đối với trận pháp, Lâm Phiêu Tuyết hoàn toàn không hiểu gì cả. Trong trí3nhớ của nàng luôn nhớ đến những lần bị trận pháp ở sơn trang Đóa Linh làm cho rối mù.
Vi Thế Nguyên kéo Lâm Phiêu Tuyết đi nhanh theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/3125253/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.