“Cháu biết xem bói ư?!” Đại cương mập thực sự vô cùng kinh ngạc, đôi mắt híp trên gương mặt vừa trăng vừa tròn như trăng ngày rằm cố gắng mở lớn ra, như thể sợ rằng mình không nhìn rõ toàn bộ cơ thể của Vinh Tuệ Khanh vậy.
Vinh Tuệ Khanh lôi ba cái mai rùa từ trong túi áo ra rồi nhẹ nhàng tung lên một cái bàn3vuông nhỏ ở giữa hai người, sau đó lại nhặt lên rồi tung thêm một lần nữa, cô cười hỏi đại nương mập: “Đại cương muốn hỏi gì a?”
Ba tấm mai rùa đó phát ra ánh sáng đen bóng, không biết đã từng bị biết bao nhiêu người vuốt ve qua. Nhác trông như văn vật được khai quật từ lòng đất, có vẻ đã tồn tại từ rất lâu1rồi. Đại nương mập thấy lạnh cả người. Ánh mắt sắc sảo của bà đã nhìn ra mặt ngoài của tấm mai rùa có một lớp màu máu mờ mờ, bộc lộ chính khí tiên thiên cuồn cuộn, có thể áp chế hết thảy tai họa. Đó chính là lớp áo bảo hộ của tấm mai rùa. Hơn nữa thứ máu màu đỏ chói mắt đó, không biết đã trải3qua biết bao nhiêu sự khổ luyện đổ máu mới có được sự thâm hậu từ bên trong như vậy.
Nhìn qua thì Vinh Tuệ Khanh chỉ là một cô nhóc bình thường không có tu vi, vậy sao lại có thứ đồ này trong tay? Một thứ bảo bối như vậy nếu để cho một nhân sĩ biết hàng trông thấy được thì có thể sẽ là căn nguyên của3tai họa. Một thứ gia tài quý giá như vậy lại ở trong tay của một đứa nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/3125213/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.