*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không tin quỷ thì cũng không được! Sau ba lần tung đồng xu, mọi thứ dự đoán đều hỏng bét hết cả. Quả thật không phát hiện ra chút manh mối nào.
Nhất thời trong lòng tu sĩ râu dê không khỏi phiền muộn, lão bèn rời khỏi sạp bói đi ra bên ngoài. Sau đó lão ngẩn ngơ ngồi bên căn sạp mình dựng ở bên đường, nhìn dòng người tấp nập tới lui.
Chỉ một lúc sau, một người phụ nữ mặc áo gấm khóc lóc thảm thiết chạy tới lôi kéo tu sĩ râu dê rồi lớn giọng hỏi: “Lão già, cô nương lần trước cùng xem mệnh với ông ở đây đâu rồi? Ta có việc3gấp muốn nhờ nàng ấy!”
Tu sĩ râu dê vốn mai danh ẩn tích ở đây xem mệnh để thỏa mãn một chút thú vui của bản thân, đến giờ vẫn chưa từng lộ thân phận thật của mình. Tự dưng bây giờ lại xuất hiện một người phụ nữ lao đến trước mặt gọi một tiếng “lão già”, đối với một tu sĩ Trúc Cơ như lão mà nói thì hành động này bất kính vô cùng. Chẳng qua xưa nay lão luôn khôn khéo nên gương mặt chỉ thoáng biến sắc một chút. Sau khi đánh giá người phụ nữ mặc áo gấm kia từ đầu đến cuốic, thấy vải vóc trên người bà ta cũng thuộc dạng thượng hạng, chỉ hơi cũ sờn một chút chứ không0mới tinh giống như lần trước, lão thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2416067/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.