*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vinh Tuệ Khanh yên tâm một nửa. Cô biết rõ nguy hiểm trùng trùng trong chuyện này, biết rõ không chắc có thể hóa giải dược hiệu của Quản Phượng Nữ, thế nhưng không thử một lần cô có chết cũng không cam lòng.
“Mẹ, con gọi người là ‘mẹ’. Mẹ còn nhớ con không? Con là Tuệ Khanh đây, Vinh - Tuệ - Khanh.” Vinh Tuệ Khanh nhấn mạnh từng từ một, chầm chậm quỳ gối xuống trước mặt Quản Phượng Nữ, ôm lấy hai chân của bà.
Đầu óc của Quản Phượng Nữ mơ hồ vô cùng, như là có thứ gì đó muốn phá kén chui ra nhưng lại vài lần đè3ép xuống, không thể động đậy.
“Vương phi, ngài có cần thuộc hạ đi vào hay không?” Ngoài cửa vang lên tiếng gọi của một nữ tu sĩ, tựa như cảm thấy trong phòng có gì đó bất thường. Thế nhưng Ngụy Nam Tâm đã nghiêm lệnh, vương phi không cho phép, bọn họ không thể nào vào trong phòng.
Quản Phượng Nữ bình tĩnh lại, cất tiếng đáp nữ tu sĩ bên ngoài kia, giọng điệu mang theo tức giận: “Ngươi khỏi vào đây. Thật ồn ào, không có chuyện gì đừng tự dưng hô to gọi nhỏ!”
Có vẻ như bị lời nói của Quản Phượng Nữ chọc giận, hoặc là quá bất mãn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415658/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.