*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vinh Tuệ Khanh cũng không từ chối, đeo khăn che mặt lên rồi sóng vai cùng La Thần đi ra khỏi lều bạt họ đang ở.
Tâm trạng Lang Thất chán ngán lười nhác liếm liếm vuốt sói của mình, híp mắt ngủ gật trên đất.
Vinh Tuệ Khanh cùng La Thần đi ra ngoài nhìn thử mây mù giăng khắp núi một lát, cô nói với La Thần: “Thần thúc, chúng ta đi lên kia xem sao.”
La Thần tung thuyền nhỏ hạch đào lên không trung để nó phóng to ra.
Thuyền nhỏ tựa hồ đụng vào cấm chế nào đó mà “đùng” một tiếng thu nhỏ lại rơi về trong tay của La Thần.
Vinh Tuệ Khanh cau mày lại, lấy thuyền nhỏ hạch3đào trong tay La Thần qua xem, cân nhắc kỹ lưỡng rồi sau đó ngẩng đầu lên nhìn trời mà ngưng thần suy nghĩ một lát, mặt lại giãn ra cười bảo: “Thì ra là Tù Lung Trận gà mờ trên vùng trời kinh thành nước Đại Sở là từ đây mà ra đấy à.”
Tù Lung Trận trên núi Côn Ngô này so với Tù Lung Trận do Đại Trận Pháp Sư Kỷ Lương Đống bày ra thì tất nhiên là hoàn thiện hơn rất nhiều rồi. Hơn nữa mặt trên trận pháp hình như còn có một huyễn trận lớn chồng lên để cho Tù Lung Trận này thêm phức tạp hơn nữa.
“Xem ra không bay được rồi.” La Thần ngửa đầu nhìn bầu trời một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415619/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.