*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Là tiến về trước hay là lùi về sau, là được ăn cả ngã về không hay là ẩn nhẫn chờ cơ hội, bản thân trận pháp này đã bắt đầu lựa chọn.
Hẳn là sắp đến rồi...
Vinh Tuệ Khanh đã là mặc trên người món hộ giáp có sức phòng ngự rất cao, vừa rồi chém giết ở bên ngoài hơn một canh giờ, chỗ yếu hại trên người cô cũng không bị thương, làm cho cô lại càng thêm tin tưởng vào hộ giáp của mình.
Nhưng còn chưa rõ con quái thú cuối cùng chờ đợi họ là gì, cô vẫn có hơi thấp thỏm lo âu.
Tu sĩ áo lam kia vận công xong, gương mặt hồng hào trở lại, đứng3lên chắp tay nói cảm ơn với Vinh Tuệ Khanh: “Đa tạ Vinh đạo hữu trợ giúp. Ơn huệ này không lời nào cảm tạ hết được, ngày sau có việc cần Chiêm mỗ thì cứ mở miệng. Chiêm mỗ bất tài, bái làm môn hạ của Thái Hoa Sơn, luôn luôn kính trọng và ngưỡng mộ Thanh Vân Tông.”
Hóa ra là đệ tử Thái Hoa Sơn. Vinh Tuệ Khanh gật gật đầu: “Không cần cảm tạ ta. Chúng ta đi ra ngoài làm nhiệm vụ, giúp đỡ nhau là chuyện nên làm.” Tuy rằng giữa các tu sĩ có cạnh tranh, nhưng cũng không đến mức tầm nhìn hạn hẹp như vậy, trông thấy người khác có đồ tốt gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415546/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.