*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu Ô vỗ vỗ cái cánh, vẻ mặt uất ức nhìn Vinh Tuệ Khanh: “Tiểu Ô đói bụng...”
Vinh Tuệ Khanh: “...”
“Mi muốn ăn cái gì?”
“Thịt yêu thú.” Tiểu Ô nhao nhao đòi ra khỏi lòng Vinh Tuệ Khanh, cái mỏ chim to lớn vậy mà chảy nước miếng.
Một con quạ chỉ muốn ăn thịt.
Vinh Tuệ Khanh càng hết biết nói gì. Lẽ nào đây là sự khác biệt của quạ thần và quạ phổ thông à?
“Chỗ này của ta tạm thời không có. Ặc, có Chúc Dư*, mi ăn3không?” Vinh Tuệ Khanh lấy ra từ trong túi càn khôn một nắm lá xanh.
* Chúc Dư: một loại thực vật trong thần thoại, hình dạng như rau hẹ, hoa có màu xanh, ăn vào sẽ không đói bụng nữa.
Tiểu Ô ngoảnh đầu: “Không ăn. Tiểu Ô không phải là thỏ.”
Còn dám kén chọn?
Vinh Tuệ Khanh nhíu mày: “Ăn đi. Con nít không được kén ăn. Kén ăn thì sẽ... không lớn được, sau đó tu luyện sẽ tụt dốc.” Cuối cùng còn lấy Ô Lão Tam ra hù dọa Tiểu Ô.
Tiểu Ô không có cách nào, rưng rưng ăn Chúc Dư trong tay Vinh Tuệ Khanh, sau đó mặt mày mang vẻ ghét bỏ mà bị Vinh Tuệ Khanh thu hồi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415542/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.