*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mão Tam Lang đi tới, trầm giọng nói: “Mấy năm nay, hành động săn yêu của nước Đại Sở, nói là vì đối phó với mấy con yêu thú đả thương tính mạng con người và lũ yêu tu làm xằng làm bậy, thế nhưng cuối cùng thì, mũi nhọn lại chỉ thẳng phố Hồ Lô chúng ta. Tu sĩ bình thường không biết lý do vì sao, nhưng yêu tu phố Hồ Lô chúng ta thì biết rõ ràng.”
Vinh Tuệ Khanh lấy hồ lô ngọc trong đan điền ra ngoài, đặt nó trên lòng bàn tay: “Lẽ nào thật sự là vì nó?”
Mão3Quang và Mão Tam Lang cùng gật đầu, đồng thanh nói: “Đúng vậy.”
Vinh Tuệ Khanh nhìn hình dáng bé nhỏ của nó, vẫn khó có thể tưởng tượng nó lợi hại đến mức nào. Đương nhiên cô cũng biết đối với những tiên khí linh bảo thì kích thước không phải là trọng điểm.
Trông bộ dạng Vinh Tuệ Khanh không quá tin tưởng, Mão Quang ngẫm nghĩ, hai tay giơ lên vạch qua trước mặt một cái, lập kết giới kiên cố nhất.
“Ta có mấy lời, muốn nói với cháu. Những lời này là từ tổ tiên Mão gia chúng ta truyền thừa. Ta tin tưởng tông môn đỉnh cấp và thần điện Quang Minh bên Nhân giới các cháu chắc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415503/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.