*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Xích Báo cũng như Lang Thất không biến thành hình người. Khi ở nơi hoang dã bên ngoài, bọn họ trong hình dạng của yêu thú sẽ thấy thoải mái hơn. 
Khẳng Khẳng nhảy từ trên vai Xích Báo qua vai Vinh Tuệ Khanh, thì thào ở bên tai cô: “Cô đừng để ý tới Lang Thất làm gì, nó đang thời kỳ động dục thôi...” 
Vinh Tuệ Khanh nghe thấy rõ ràng, Lang Thất đang nằm trên mặt đất lại phát ra một tiếng phụt, sau đó lớn tiếng ho khan. 
Đang lúc nửa đêm, trời tối đen như mực, một con sói nằm trên mặt đất phát ra tiếng con người ho khan, thật sự kỳ lạ tới mức không thể nói nên lời. 
Nhưng Vinh Tuệ Khanh lại3cảm thấy hết sức thân thiết. 
Từ khi cô không còn người nhà, cũng mất đi La Thần, may nhờ có ba con linh sủng này vẫn luôn ở bên cạnh làm bạn với cô. 
“Xích Báo, ngươi xem xung quanh đây có thứ gì ẩn nấp không.” Vinh Tuệ Khanh nói. 
Hai mắt Xích Báo rất lợi hại, có thể nhìn thấu tất cả mọi ngụy trang. 
Vào lần đầu tiên Vinh Tuệ Khanh nhìn thấy Xích Báo, cô đã bị đôi mắt vàng của nó cố định lại, làm cỏ ẩn thân mất đi tác dụng. 
Xích Báo nhận lệnh lập tức đứng lên, đôi mắt nhắm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415465/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.