*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bè nổi đang phiêu bạt trên biển, thoạt nhìn chỉ là một cái bè gỗ mà thôi.
Thật không biết làm thế nào để nó có thể chống chọi với sóng gió trên biển.
Đừng nói biển động mưa bão, cho dù là một trận mưa lớn cũng có thể khiến bọn họ lạnh đến xuyên tim.
Vinh Tuệ Khanh có chút hối hận, đáng lẽ bọn họ nên ở trên thuyền báu, chí ít nơi đó cũng có thể che gió che mưa mà!
Nghe Vinh Tuệ Khanh lầu bầu, La Thần bật cười.
Đây3chính là bè nổi đấy, dị bảo thượng cổ, chẳng lẽ còn thua kém một cái thuyền báu do luyện khí sư luyện được?!
La Thần kéo Vinh Tuệ Khanh đến bên cạnh bè nổi, chỉ vào một chỗ nhô ra: “Rỉ máu, để nó nhận chủ. Sau đó nàng có thể nêu ra yêu cầu với nó rồi.”
Vinh Tuệ Khanh sửng sốt: “Còn có thể nêu ra yêu cầu sao?” Cô nhớ lại tiểu kim ngư “Thận thú” vẫn còn ở bên trong túi linh sủng của cô.
“Nếu bè nổi đã là dị bảo trên biển, tự nhiên là có đặc tính của thuyền bè. Chẳng qua người ngoài nhìn vào, nó vĩnh viễn chỉ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415420/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.