*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cũng giống như người bình thường có đôi khi cũng sẽ có trực giác vậy, Hải yêu có tu vi trong hải tộc cũng sẽ có linh giác.
Loại cảm giác này là một loại cảm ngộ đối với những thứ mình không biết.
Hầu hết mọi lúc đều chính xác.
Dù cho lúc đó ngươi cảm thấy không hề khách quan chút nào, không có lý do gì sẽ xảy ra chuyện như vậy, thế nhưng đến tận khi ngươi gặp phải, mới có thể bừng tỉnh đại ngộ.
“Lang Thất và A Nga cũng không nên đi, cứ đợi trên bè nổi3đi. Ta và nàng xuống dưới đi một lát.” La Thần nói xong liền dắt theo Vinh Tuệ Khanh xuống lâu thuyền.
Lang Thất nghe tiếng hát của các ngư nữ trên đảo, khó chịu đến vò đầu bứt tai, hận không thể đi theo sau La Thần và Vinh Tuệ Khanh, chạy lên đảo xem một chút.
A Nga giữ chặt nó lại, không ngừng nói bên tai nó: “Tiếng hát kia có vấn đề, chàng không thể đi...”
Sau đó hết cách rồi, A Nga chỉ có thể hát bên tai Lang Thất, ý đồ chống chọi lại với tiếng hát của ngư nữ trên đảo kia.
A Nga là công chúa tộc Nhân Ngư, tiếng hát của nàng êm dịu không gì sánh được.
Tiếng hát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415418/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.