*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vinh Tuệ Khanh nhìn chung quanh một lần, cuối cùng vẫn nhắm mắt lại, mở Thiên Nhãn ra, nhìn sang phía ngôi làng trước mặt.
Bầu trời lam, cây lá xanh tươi và đỉnh nhà lá màu vàng nhạt trước mặt lập tức biến thành hai màu trắng đen tựa như cuộn phim đơn sắc.
Từng làn khói đen, dài như thân rồng, cuồn cuộn xoay quanh trên bầu trời toàn thôn trang, phong tỏa chặt chẽ toàn bộ hơi thở và nguyên khí đất trời.
Mà trong thôn trang, ngoại trừ những người lớn kia, ngay cả bóng dáng của những đứa trẻ cũng chẳng thấy đâu.
Đám trẻ mới nãy vẫn còn thoăn thoắt ngược xuôi, thậm chí còn khóc om sòm, vậy mà dưới tầm nhìn của3Thiên Nhãn lại biến mất không thấy tăm hơi.
Trên lưng Vinh Tuệ Khanh toát cả mồ hôi.
Cô mở to hai mắt, lại nhìn về phía thôn trang trước mặt, trong chốc lát không thích ứng được với cảnh tượng sinh động này. Đương nhiên, điều không thích ứng nhất là thấy được đám trẻ con huyên náo kia.
La Thần chắp tay sau lưng đứng bên cạnh cô, truyền âm nói với cô: “Một mình nàng đi vào, ta ẩn thân, đi theo bên cạnh nàng.”
Vinh Tuệ Khanh lắc đầu: “Không được. Chúng ta đi vào chính là bước vào trận pháp, chàng không cách nào ẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415414/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.