*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
“Nàng ta sẽ bị cấm túc nửa năm, thời gian nửa năm này nàng ta không thể rời khỏi động phủ này, thế cũng đủ rồi. Hơn nữa ngươi là tu sĩ Kết Đan, nàng ta chỉ là Trúc Cơ, nói nàng ta có thể hại ngươi không phải là khiến người ta chê cười ngươi sao?” Thánh tử lại trêu chọc. 
Nhất thời Vinh Tuệ Khanh cũng quên tức giận, tò mò đi theo sau Thánh tử, ra khỏi động phủ của Ngụy Khanh Khanh. 
“Đi theo ta.” Thánh tử nhấc lấy cánh tay của Vinh Tuệ Khanh. 
Gần như trong chớp mắt, Vinh Tuệ Khanh lại phát hiện mình đã đi tới một ngọn núi khác. 
Ngọn núi của Thánh tử cũng3có nhiều mái đình cong cong giống như ngọn núi mà Thánh nữ đang ở, có điều là nhiều hơn một thứ, đó chính là hạc tiên bay lượn vô lo vô nghĩ ở chân trời. 
Xưa nay Vinh Tuệ Khanh chưa từng thấy nhiều hạc tiên ở cùng một chỗ như vậy. 
Tuy trong giới tu hành hạc tiên vẫn luôn là vật di chuyển tiêu chuẩn của tu sĩ cấp cao, nhưng đối với một tu sĩ vẫn chỉ đứng ở hàng tu hành cấp thấp như Vinh Tuệ Khanh thì vẫn rất ít khi thấy hạc tiên. 
Thánh tử gọi một tiếng, hai con hạc tiên từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415339/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.