*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng hôm sau, La Thần từ trong trầm tư thức tỉnh. Y nghiêng đầu nhìn sang, nói không nên lời.
Vinh Tuệ Khanh tựa đầu trên vai y ngủ ngon lành.
Một tu sĩ Kết Đan hậu kỳ đại viên mãn, lại có lúc ngủ như vậy.
La Thần dù nói không nên lời nhưng lại hiểu ra rằng, là vì Vinh Tuệ Khanh quá căng thẳng quá coi trọng chuyện đi Tháp Thông Thiên hôm nay nên mới như vậy.
Sau khi trấn tĩnh lại thì cơn buồn ngủ mới kéo đến.
La Thần lay nhẹ Vinh Tuệ Khanh: “Dậy đi, dậy đi nào, trời sáng3rồi.”
Vinh Tuệ Khanh giật mình một cái, mở mắt ra ở trên vai La Thần, đập vào mắt là đường nét ưu mỹ trên nửa khuôn mặt La Thần, cô nhẹ nhàng thở một hơi, hôn lên hai gò má của y: “Chào buổi sáng.”
La Thần mỉm cười: “Nàng đã chuẩn bị xong chưa? Hôm nay sẽ đến Tháp Thông Thiên.”
Hôm nay Thánh nữ cùng với Thánh tử sẽ đưa Ngụy Khanh Khanh tiến vào phòng của chưởng giáo tại Tháp Thông Thiên, thực hiện kế hoạch của bọn họ.
Vinh Tuệ Khanh lập tức tỉnh táo lại, từ tấm đệm đứng lên, chạy đến Linh Tuyền đằng sau động phủ nhanh như một cơn gió để vệ sinh thay quần áo..
La Thần lắc đầu cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415315/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.