*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu như đã không còn trên cõi đời này nữa, vậy thì dù cho Long Thần có thống nhất được Ngũ Châu Đại Lục, người nọ cũng sẽ không biết được.
Tình cảm có sâu hơn nữa cũng không chịu nổi một chén canh Mạnh Bà*.
* Canh Mạnh Bà: Theo truyền thuyết, khi luân hồi chuyển sinh từ cõi âm về cõi trần thì tất cả các linh hồn cũng đều phải uống canh Mạnh Bà để quên đi tất cả những gì đã xảy ra trong kiếp sống của mình.
Văn sĩ trung niên thở dài3nói: “Ta cảm nhận được nàng ấy hẳn là còn trên đời. Thế nhưng, nếu như lần này nàng ấy còn không xuất hiện, vậy thì ta đành phải dạo qua lục đạo luân hồi một vòng thôi.” Vinh Tuệ Khanh cười giơ ngón cái: “Long Thần oai dũng, Tuệ Khanh bội phục!”
Văn sĩ trung niên cười khẽ: “Ngươi chịu thừa nhận mình là Vinh Tuệ Khanh rồi sao? Hôm nay giằng co cùng đại trận động vật biển, pháp sư của đại trận kia còn phải cần ngươi ra mặt tọa trấn mới được.”
Vinh Tuệ Khanh đỏ mặt: “Sao chủ thuyền lại biết được thân phận hiện tại của ta là gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415237/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.