*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xích Báo xem đến phía xa, cẩn thận nhìn cả một buổi, nói với Vinh Tuệ Khanh: “Đây là thi cốt của một con.”
Vinh Tuệ Khanh: “...” Xích Báo, đánh người không đánh khuôn mặt, có hiểu không?
“Chủ nhân nói chuyện, cho dù là sai, cũng xem là đúng. Nếu làm tổn thương trái tim thủy tinh mong manh của chủ nhân, vậy ngươi gánh không nổi rồi.” Lang Thất ở một bên làm trò, tự cho là đang nói ra tiếng lòng của Vinh Tuệ Khanh.
Thế nhưng Vinh Tuệ Khanh không phản bác, rẽ nước bơi nhanh tới phía trước.
Bộ xương kia3thật sự quá to.
Đứng trước mặt nó, Vinh Tuệ Khanh mới thật sự cảm nhận được, cái gì gọi là người mù sờ voi, cái gì gọi là ếch ngồi đáy giếng.
Không phải giếng quá nhỏ, mà là giếng quá lớn, đối với một con ếch nhỏ bé mà nói, đó chính là toàn bộ thế giới của nó.
Lúc bơi đến gần, Vinh Tuệ Khanh nhìn bộ xương trắng cao ngút ngàn trước mặt mình, bỗng vô cớ nhớ đến Vạn Lý Trường Thành đã thấy ở kiếp trước.
Khúc xương rồng trước mặt đây cho Vinh Tuệ Khanh có cảm giác không khác với Vạn Lý Trường Thành lắm. Thế nhưng, đây chỉ là một khúc xương rồng, chỉ là một khúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415230/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.