Editor: Cookie Oh
Cái từ hiểu này, có rất nhiều hàm nghĩa, nhưng mà cô có hiểu Kỷ Thừa An hay không.
Kiều Tịch suy nghĩ một chút, từ khi hai người quen biết nhau đến giờ, những gì cô biết đều là do anh nói cô mới biết, nhưng cô cũng có phần không hiểu, ngay cả thân phận của anh, gần đây cô mới biết được.
Nhưng đối với cái người Kỷ Thừa An này, cô không thể nói cô không hiểu.
Anh thích uống trà, sách, yên tĩnh, mỗi buổi sáng sớm đều vận động một giờ, yêu cầu với đồ ăn khá cao, không thích màu đỏ, càng không thích đụng chạm với người khác, ngoài cô.
Trên thực tế, cô cảm thấy với Kỷ Thừa An, cô hiểu đấy, nhưng lại không biết Kỷ Lâm nói hiểu, rốt cuộc chỉ phương diện nào.
"Có." Cô trả lời.
"A, " Kỷ Lâm nghe vậy nhíu mày, "Chẳng trách cháu muốn rời xa nó, A An a, " ông khẽ thở dài, "Nói như thế nào đây, từ nhỏ chính là... đứa bé khá kỳ quái."
Ông nhàn nhạt cười, "Chú còn nhớ rất rõ lần đầu tiên gặp thằng bé này, đương nhiên, ý của chú là lần đầu tiên khi nó đang trưởng thành, lúc ấy A An chừng mười một mười hai tuổi, thoạt nhìn cả người vô cùng u tối, chú ngồi xổm trước mặt nó, nói với nó chú là chú của nó, cháu có biết nó nói gì với chú không?"
Kiều Tịch hơi nhăn mày lại, lời của ông chú khiến cô nổi cảm giác khó chịu trong lòng, lựa chọn ngậm miệng không đáp.
Ông cũng không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tay-chiu-troi/2452961/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.