Nóng, nóng quá.
Cả người như chìm xuống dòng nước hơi nóng tràn ngập, không, là dung nham, dường như chỉ sau một khắc sẽ bị hòa tan biến mất.
Phía sau vẫn tiếp tục chuyển động, nhưng đêm đã xuống.
Kí ức trong nháy mắt trở lại đêm ấy, cơ thể người đàn ông giống như vị thần thời cổ xưa, vận động mãnh liệt, không biết mệt mỏi, giống như một con thú ăn mãi cũng không no.
Ý thức mơ màng trở lại, nhưng lại tối đen như mực, cô mở đôi mắt ánh nước ra.
Thuốc đã dần hết tác dụng, lý trí chiếm lĩnh đại não lần nữa, bây giờ Kiều Tịch chỉ có một cảm giác, đau!
Người đàn ông trên người như mãnh thú, không nói một lời bò trên người cô, làm cô đau, bây giờ trở về, nhớ lại chiến tích của hai người thật là đáng sợ, từ trên giường chiến đến ghế sofa, từ ghế sofa úp sấp bàn đọc sách, từ bàn đọc sách lại gác ở mép giường, cuối cùng lại bị ném lên giường, nằm hay quỳ, các tư thế đều thử qua một lần, Kiều Tịch không biết Kỷ Thừa An học được nhiều tư thế như vậy từ chỗ nào, hay là đàn ông trời sinh đã am hiểu sâu sắc lĩnh vực này.
Bây giờ Kiều Tịch thật sự biết cái gì gọi là trừng phạt thân thể, hừ hừ, thật là đáng sợ! Nếu như nói chuyện với anh, Kiều Tịch còn thắng mấy phần, vừa động đến phương diện hao tổn thể lực này, quả thật bị đánh đến quân lính tan rã.
Bây giờ cơ thể Kiều Tịch mềm nhũn như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tay-chiu-troi/2452946/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.