Edit: Tử Linh Tịch Nhan
Beta: Hoa Hồ Điệp
Thẳng đến khi chị Trần bước đến, cau mày nhìn người phụ nữ ngồi co rúm ở trên sàn, trong lòng liền sáng tỏ, lần này là chị khinh thường, chung quyđây không phải bổn phận, bằng không người phụ nữ nơi đó lại có lá ganlớn như vậy.
Chị nhẹ giọng, hướng Kỷ Thừa An gật đầu một cái rồi nói: “Thiếu gia, người nên đi tắm rửa trước đi, nơi này tôi sẽ xử lý.”
Kỷ Thừa An nhíu mi, dư quang nơi khóe mắt liếc về phía Kiều Tịch đang đứng ở cửa, cuối cùng vẫn không nói gì thêm, bước qua Kiều Tịch, đi lên lầu.
Kiều Tịch bưng cái đĩa trong tay đứng ở cửa khẽ nhếch miệng rồi ngây người,Kỷ Thừa An nơi đi qua không khí phảng phất, lạnh lẽo làm người ta hítthở không thông.
Chị Trần mặt nghiêm túc tiến vào mi mắt, nhẹ nhàng chạm vào cô: “Cô khỏe chứ?”
Kiều Tịch hoàn hồn, ý thức trở lại, sợ tới mức thiếu chút nữa đem salad trong đĩa hất văng ra, thật... đáng sợ.
Chị Trần than nhỏ: “Thiếu gia thoáng có chút khác biệt, nên luôn luôn không thích có người khác đụng vào.”
Đây là...?
Một tay ném người... Trời ạ, cô có phải hay không ngày mai phải đi thắphương, cảm tạ Phật tổ và Bồ Tát phù hộ, cô té trong lòng hắn sau này côlàm thần mã?
Kéo cổ áo anh cường hôn anh...
Oa, mệnh thật cô thật lớn.
Chị Trần nhìn sắc thái của cô, bổ sung một câu: “Nhưng thiếu gia không ghét Kiều tiểu thư.”
Kiều Tịch ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tay-chiu-troi/2452860/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.