Trương Bộ hoàn toàn không để ý đến từ khi nào Phương Vân Kỳ đã đi vòng qua đầu kia của hành lang, cả hai bên tòa nhà hành chính đều có cầu thang.
Cậu ta trực tiếp bị đánh văng xuống đất, khiến mọi người xung quanh phải giật mình một phen.
Bản thân Trương Bộ cũng đau đớn hét toáng lên, nhưng Phương Vân Kỳ đã chào hỏi ngay khuôn mặt của cậu ta, cậu ta hoàn toàn không thể nói bất cứ điều gì để ngăn cậu ấy lại.
Tùy Khâm không nhìn cậu ta mà đi theo con đường vừa mới được nhường ra về phía bên cửa.
Lâm Bạch Du ở dưới chân anh nhìn ra ngoài, thấy những bạn học xung quanh đang theo dõi chuyện ở hành lang bên ngoài, sợ xảy ra chuyện nên vội vàng bước tới ngăn cản Phương Vân Kỳ lại.
Cô không muốn dừng lại.
Bởi vì người này thực sự đáng bị đánh, đáng đời cậu ta thôi.
Nếu không có Tùy Khâm và những người khác đến, bây giờ sẽ như thế nào đây, cô và Tần Bắc Bắc có phải đang bị bọn họ thỏa sức cười nhạo hay không?
Cánh tay đang giơ lên lại của Phương Vân Kỳ bị tóm lấy.
“Cậu ta chảy máu rồi!”
“Có người đi báo với giáo viên rồi đấy...”
Phương Vân Kỳ nhìn bọn họ: “Sao vừa rồi mọi người đều không ngăn cản cậu ta lại?”
Mọi người đều bị cậu ấy nhìn đến mức chột dạ.
Trương Bộ nằm trên mặt đất, lỗ mũi vẫn còn đang chảy máu, nhìn thấy Phương Vân Kỳ đang bị nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tat-se-phu-ho-anh/2826687/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.