Thứ bảy, Lâm Bạch Du và Tùy Khâm cùng đi tới đài thiên văn.
Chỗ này khác với nhà thiên văn, đài thiên văn của trường học có nhiều thứ hơn vì phục vụ cho giáo sư và học sinh nghiên cứu quan sát, có nhiều thứ cô xem chẳng hiểu gì.
Nhưng đã có Tùy Khâm ở đây rồi.
Tùy Khâm điều chỉnh dữ liệu và tọa độ cho cô, Lâm Bạch Du từ kính viễn vọng nhìn thấy thiên hà và tinh vân, rộng lớn và cực kỳ nhiều sao, từng ngôi sao đều khác nhau.
Cô cảm thấy rất lãng mạn.
Tùy Khâm trầm giọng nói: "Những ngôi sao mà em thấy hằng đêm đa số là hành tinh, những chấm nhỏ trên nền trời sáng mà mắt thường nhìn thấy sẽ thành một ngôi sao."
Tay anh đặt trên thiết bị, chậm rãi nói cho cô nghe: "Mỗi hành tinh và ngôi sao nào được phát hiện thì đều sẽ được đặt tên."
Lâm Bạch Du nói: "Tên tiếng Anh sao?"
"Tên tiếng Trung cũng có, tùy theo suy nghĩ của người tìm ra." Tùy Khâm nói.
Lâm Bạch Du biến thành một bé con hiếu kỳ: "Vậy tức là người phát hiện ra ngôi sao đó thích đặt tên như thế nào thì đặt sao? Mấy tên khó nghe, hay tục tĩu chắc không được nhỉ?"
Tùy Khâm gật đầu: "Phải xét duyệt nữa."
"Hay thật đó, tên của em cũng là ngôi sao." Lâm Bạch Du cảm thán.
Nhưng không có ngôi sao nào mang tên của anh.
Tùy Khâm hơi nhướng mày.
Sau này, anh đưa Lâm Bạch Du đi xem màn trình diễn hoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tat-se-phu-ho-anh/2826605/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.