Editor: dandelion
Tấn Vương cười nói, "Nghe nói Nhị tiểu thư có thể đồng thời viết bằng hai tay kiểu chữ tiểu Khải xinh đẹp như hoa mai, cho nên đặc biệt đến để cầu một bức."
Minh Tuệ nhẹ nhàng thở ra, "Một chút việc nhỏ thôi, Tấn Vương gia sai người làm qua đây nói một tiếng là được rồi." Thơ văn thì nàng không đủ khả năng, hàm ẩm quá nhiều. Nhưng chữ lại rất khổ công, vì muốn chữ được đẹp, mỗi ngày nàng đều phải luyện ba canh giờ.
"Việc này là vô cùng quan trọng đấy." Trong mắt Tấn Vương có vài phần ý cười, "Mấy ngày nữa chính là ngày sinh của Hoàng thúc ta, hắn thích nhất các loại tranh chữ, bổn vương đã thu thập rất lâu, cũng không chọn được lễ vật nào vừa lòng, đột nhiên nhớ tới ngươi là kỳ tài về lĩnh vực này, cho nên đặc biệt đến đây một chuyến." d∞đ∞l∞q∞đ Đây là mục đích lớn nhất, vấn đề khó khăn này đã quấy nhiễu hắn lâu ngày, hàng năm vào ngày sinh của Hoàng thúc, hắn đều vắt hết óc, hy vọng có thể hợp ý.
Trên mặt Minh Tuệ lộ ra thần sắc vui mừng, "Hoàng thúc? Là Phúc Vương điện hạ sao?"
Tuy người trong hoàng thất rất nhiều, nhưng Phúc Vương lại là người duy nhất được đích thân Đương Kim Thánh Thượng phong, tuổi của hai người chênh lệch rất lớn, nhưng tình cảm lại vô cùng tốt. Thậm chí Thánh Thượng còn không để ý đến những lệ thường từ xưa mà tấn phong, không chỉ tìm vùng đất tốt phì nhiêu cấp cho ấu đệ (em trai còn nhỏ tuổi),còn phong danh hào Phúc Vương. diễn~đàn~lê~quý~đôn Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-ta-con-ai/4049/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.