Vân Lam cười khổ nói: "Hoàng huynh, vốn mời người đến để giải sầu, nhưng lại xảy ra chuyện như vậy, thật sự xin lỗi."
Hoàng thượng không chấp nhận cách nói của hắn: "Chúng ta là người một nhà, cần gì phải nói những lời khách sáo như thế?" Cũng không phải là lỗi của hắn, toàn là do bọn trẻ nháo loạn tạo ra.
Ông bảo mấy đứa con trai và con dâu trở về trước, nói chuyện một lúc lâu với Vân Lam ở trong thư phòng, rồi mới thỏa mãn rời đi.
Các hoàng tử đều phái ra cơ sở ngầm muốn nghe ngóng một ít tin tức, nhưng không có kết quả gì, chỉ có thể buông tha.
Hơn nửa tháng sau, Huyền Chính đế đột nhiên hạ chỉ muốn đi Thái Sơn để phong thiện. Một đạo chỉ ý này làm quan lại đến người dân đều chấn động, đủ các kiểu phản ứng xuất hiện. Ca ngợi cũng có, hết sức phản đối cũng có. (*phong thiện: chỉ việc vua chúa thời xưa lên núi Thái Sơn cúng tế trời đất)
Hoàng thượng cũng không để ý đến sự khuyên can của các đại thần, kiên trì giữ ý kiến của mình. Đồng thời chỉ rõ ba vị hoàng tử ở lại chấn giữ kinh thành, cùng nhau quản lý công việc triều đình, lưu lại La thần tướng để trợ giúp. Chỉ dẫn theo hoàng hậu, các hoàng tử còn nhỏ tuổi và văn võ bá quan còn lại chậm rãi xuôi về phía nam.
Cảnh tượng đó Minh Đang không được tận mắt trông thấy, nàng luôn luôn tĩnh dưỡng ở trong phủ, không hề bước ra khỏi cổng nửa bước, chỉ được nghe Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-ta-con-ai/2921429/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.