Ánh mặt trời vừa vặn xuyên thấu qua đám lá cây rộng lớn rơi trên mặt đất. Minh Đang lười biếng ngồi dưới đất, dựa lưng vào cây đại thụ, tay cầm quyển sách, nhìn như hết sức chăm chú đọc sách, nhưng kỳ thật tinh thần đã sớm phiêu tán.
Sau khi bái phu thê La thừa tướng làm nghĩa phụ nghĩa mẫu, thái độ mọi người ở Từ gia đối với Minh Đang đều đại biến. Tuy Từ Đạt thản nhiên như trước, không muốn thấy nàng, nhưng Đại phu nhân đối đãi với nàng thân thiết hơn rất nhiều, đồ ăn chi tiêu hàng ngày cũng tinh xảo hơn trước kia. Mà thái độ của Từ Minh Tuệ rất đáng để nghiền ngẫm, nàng ta tự mình đến Thu Thuy các mấy lần, nói mấy lời chua chua...lặp lại vài câu linh tinh nửa ẩn nửa lộ "Ta và ngươi đều là nữ nhi của Từ gia, phải giúp đỡ lẫn nhau”.
Minh Đang bĩu môi khinh thường, thật là, Minh Tuệ muốn mượn sức của nàng, coi như một đại trợ lực để giúp nàng ta đứng vững gót chân ở Tấn Vương phủ, lại bỏ xuống cao ngạo trước mắt, chỉ mong nàng chủ động đi lên lấy lòng Minh Tuệ. Nào có loại chuyện tốt này? Đáng tiếc nàng không để mình bị đẩy vòng vòng, mặc cho Minh Tuệ nói cái gì, nàng đều cúi đầu ăn uống, không rên một tiếng. Vừa nghĩ tới Minh Tuệ không được đáp lại, vẻ mặt tức giận đại biến phẩy tay áo bỏ đi, trên mặt Minh Đang lại lộ ra ý cười dương dương tự đắc. Cảm giác khiến người khác giận điên không cần đền mạng thật không tệ mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-ta-con-ai/2921298/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.