La phu nhân thu hồi khuôn mặt tươi cười, nghiêm túc nói, "Ngươi tới thật tốt, lại đây gặp qua tiểu cô (em chồng) đi." Ở La gia, địa vị của nữ nhi cao hơn so với con dâu. Nữ nhi có thể đi theo mẫu thân ngồi cùng bàn ăn cơm, con dâu lại chỉ có thể đứng hầu hạ.
"Tiểu cô?" Minh Tuyết ngây ngốc nhắc lại, các nàng rốt cuộc đang nói cái gì? Vì sao nàng nghe không hiểu? Sao xú nha đầu chướng mắt này lại ở đây?
"Tuy Tiểu Đang là thân muội muội của ngươi, nhưng ngươi đã gả vào La gia thì phải dựa theo quy củ của La gia mà làm việc." La phu nhân thản nhiên dặn dò, trong lời nói không thiếu sự cảnh cáo, "Ta đã nhận nàng làm nữ nhi, sau này sẽ là tiểu cô của ngươi, ngươi nên chiếu cố nàng nhiều hơn."
"Bà bà (mẹ chồng). . . . . ." Minh Tuyết sửng sốt cả người, không có khả năng, không có khả năng. Tại sao có thể như vậy? Nàng thật vất vả mới thoát khỏi nha đầu chết tiệt kia, nhưng vì sao nàng ta vẫn như âm hồn bất tán xuất hiện ở bên người nàng? Còn. . . . . . Xoay người biến thành con gái nuôi của La gia. . . . . . Không phải là nàng đang gặp ác mộng chứ? "Bà bà."
Mạc Phượng từ phía sau Minh Tuyết đi lên, cười nhẹ nhàng nói, "Chúc mừng bà bà nhận được nữ nhi ngoan, Minh Đang muội muội thông minh đáng yêu, làm cho người ta không khỏi yêu thương đến tâm khảm đi." Trong lòng nhẹ nhàng thở ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-ta-con-ai/2921294/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.