Annabelle và Caleb cùng bước vào sảnh tòa nhà Jefferson. Cô ta diện một bộ váy đỏ ngang gối, áo khoác đen và áo sơ mi màu be bên trong. Cách thể hiện của cô ta hoàn toàn chuyên nghiệp, duyên dáng và đáng thuyết phục, trong khi Caleb lại có vẻ bối rối và rụt rè.
Cô ta căn dặn, “Anh chỉ cần tỏ vẻ buồn bã và chán đời nhé”.
“Cái đó dễ mà, lúc nào mà tôi không buồn bã và chán đời”.
Trước khi họ bước vào phòng bảo vệ của thư viện, Annabelle dừng lại, đeo cặp kính có dây quàng ngay cổ lên.
Caleb rên rỉ, “Liệu điều này có hiệu quả không?”, ông cảm thấy hơi căng thẳng.
“Anh chẳng biết liệu điều đó có thành công không cho đến lúc anh thực hiện nó chứ”, Annabelle trả lời.
“Vâng, đúng vậy”.
Vài phút sau, họ đã an tọa trong văn phòng bảo vệ. Caleb cúi gằm mặt, nhìn đôi giày của mình để Annabelle tự do phô diễn tài.
“Vậy là như những gì tôi đã giải thích, anh Caleb đây giao cho tôi trọng trách là giáo sư tâm lý để giúp anh ấy vượt qua giai đoạn căng thẳng này”.
Người tổ trưởng có vẻ lúng túng, “Cô bảo ông ấy có vấn đề khi làm việc tại phòng sách ư?”
“Vâng, đúng thế. Anh biết rồi đấy, anh ấy là người phát hiện ra xác chết của bạn thân cũng là đồng nghiệp của mình. Phòng sách là nơi anh Caleb yêu mến, và cũng dành phần lớn cuộc đời ở đó”. Cô ta liếc về phía Caleb, người diễn rất tự nhiên khi tự động thở dài và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-suu-tap-toi-ac/2231052/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.