Trải qua một cuộc thi không biết trời đất là gì, chúng tôi được nghỉ.
Thời tiết nóng bức, chỗ nào cũng không muốn đi, ở nhà xem tivi đọc tiểu thuyết.
Cuộc thi đại học đã bắt đầu, truyền thông đưa tin khí thế ngất trời. Chỉ cần nghe tin tức thi đại học trên tivi hoặc báo chí tôi đều quan tâm xem, buổi tối còn thường xuyên xem chuyên đề đưa tin thi đại học mà tranh cùng mẹ muốn xem phim truyền hình dài tập cả nửa ngày. Ba luôn cười tủm tỉm ở một bên xem cuộc chiến, ngẫu nhiên hòa giải rằng năm sau sẽ đến tôi xem, cho mẹ xem trước, làm quen một chút thôi.
Mùng bảy tháng chín, bọn họ thi xong rồi, nghe nói hiện tại đang làm một loạt hoạt động ăn mừng. Trần Kì gọi điện thoại đến, hỏi tôi muốn đi giúp vui hay không, tôi cự tuyệt.
Một cảm giác khó chịu xông lên đầu — anh phải đi.
Có lẽ, chỉ là sợ, rất có thể, cũng không liên quan.
Buồn bực không muốn ra khỏi nhà, nhiều nhất chỉ đi dạo sau vườn. Vườn sau hoa cỏ trước mắt, sắc màu rực rỡ, nhưng cũng không phải là loại hoa tôi thích.
Mùa xuân ở đây có một cây hoa hồng, cẩn thận chăm sóc, cành lá tươi tốt, nhung không ra hoa. Chờ trái chờ phải, từ tháng ba đến tháng bảy, thời gian hoa nở đã qua, nhưng vẫn không nở hoa. Hiện tại vẫn mỗi ngày nhìn nó, tưới nước cho nó, nhưng mỗi lần xem tâm tình lại kém đi một ít.
Mùa hạ nóng bức, khẩu vị không tốt, tựa hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-song-xanh-tuoi/2171618/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.