Sau khi ra khỏi thành phố, vùng quê xanh biếc trước mắt làm tôi tỉnh ra một chút. Tôi hít sâu không khí trong lành, lại thở ra thật mạnh, làm cho sắc mặt mình sinh động lên.
Sau đó, lấy đồ ăn vặt ra chia cho bạn gần đó, lớn tiếng nói chuyện phiếm với Lý Phái Nhã, nở nụ cười.
Đến đây là chấm dứt rồi, đã thầm mến anh một khoảng thời gian, đây có lẽ chính là kết quả tất nhiên của thầm mến. Nó không mời mà đến, cũng sẽ tự đi thôi? Không sao, tôi tự điều chỉnh được. Dù sao chỉ là mức thích thôi mà, chờ khi tôi gặp được người làm tôi rung động, chờ khi tôi trải nghiệm thế giới này nhiều hơn, chờ thời gian mai táng chút ký ức, tâm tình này sẽ nhạt đi thôi.
Tình yêu vẫn là chuyện đẹp mà bí ẩn nhất, đang ở phương xa đợi tôi. Cho nên, không sao cả.
Không lâu, ô tô dừng lại, chúng tôi xuống xe, ý chí chiến đấu ngẩng cao kêu to muốn chinh phục hai tòa núi kia, bắt đầu xuất phát dọc theo đập nước.
Đường núi này mới khai phá chưa lâu, đá sỏi bén sắc làm lòng bàn chân đau nhức. Hai bên là cây mận thưa thớt, mặt trời nhô lên cao, nóng đến đỉnh.
Đi được một đoạn đường, chỉ cảm thấy vừa mệt lại nóng. Nhìn người bên cạnh vẫn đang cười cười, tôi cho dù kiệt lực vẫn hứng phấn, cũng cười nổi. Bất giác càng đi càng chậm, dần dần rơi xuống tít cùng.
Lý Phái Nhã vui vẻ chỉ chỉ trỏ trỏ, thỉnh thoảng chạy đến hái hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-song-xanh-tuoi/2171579/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.