“Thì ra là chuyện này…” Doãn Lương Kiến dài giọng, liếc mắt qua Chính Vũ.
Chính Vũ có vẻ không hiểu, mà Mân Huyên và Chỉ Dao cũngngơ ngác. Chỉ Dao nhanh mồm nhanh miệng liền hỏi “Ý bác là gì? Có chuyện gì liên quan đến Chính Vũ mà bọn con còn chưa biết sao? Hay anh ấykhông phải con ruột của bố mẹ anh ấy……”
“Chỉ Dao!” Mân Huyên vội cắt lời tiểu nha đầu Chỉ Dao đang nói lung tung.
“Đừng lo, Mân Mân.” Chính Vũ mỉm cười “Chuyện Chỉ Daovừa nói tuyệt đối không phải, chỉ cần nhìn diện mạo của tôi đặc thù củabố mẹ……”
“Ha ha…… Chỉ Dao đoán sai rồi.” Doãn Lương Kiến liên tục xua tay, đột nhiên thở dài, lại trầm giọng nói “Đều là người một nhà,chuyện này cũng không có gì phải giấu mấy đứa… Thật ra, mẹ của Chính Vũkhông phải em gái ruột của bố.”
Ba người cùng lúc trở nên ngây ngốc. Chính Vũ lại có sốt ruột hỏi “Cậu, cậu nói thật đấy ạ? Hai người không phải anh em ruộtsao?”
“Ha ha…… Chính Vũ, đừng vội.” Doãn Lương Kiến vỗ nhẹ lên cánh tay Chính Vũ “Chuyện là như vậy… Bố mẹ bố rất muốn có con gái,nhưng không được như ý nguyện, vì vậy sau khi bố ra đời, hai cụ liềnnhận nuôi một bé gái – chính là mẹ của Chính Vũ. Lớn lên, nó sang HànQuốc học, gặp bố của con, sau đó liền kết hôn sinh ra con.”
“Nói như vậy, chúng ta có thể cho hai đứa nhỏ đính hônrồi!” Phản ứng đầu tiên của Chỉ Dao sau khi nghe xong câu chuyện là cựckì hưng phấn, vỗ tay ầm ầm “Tuyệt vời!”
Chính Vũ nhìn Chỉ Dao hành động giống như trẻ con như vậy thì bật cười “Nếu đã vậy, anh cũng không phản đối nữa.”
Nhất thời ánh mắt ba người đều đổ dồn lên Mân Huyên. Cô cúi đầu lí nhí nói “Không biết Hàn có đồng ý hay không?”
Doãn Lương Kiến cười có chút gian tà “Ha ha…… Bây giờchuyện gì mà nó chẳng nghe con. Con nói đồng ý, nó lại dám nói không hay sao?!”
“Đúng rồi, đúng rồi!” Chỉ Dao và Chính Vũ cùng nhất trí gật đầu, đưa ánh mắt tràn ngập hy vọng nhìn Mân Huyên.
“Mọi người đang nói về tôi sao?” Doãn Lạc Hàn thong thả đi tới.
“Hàn, anh tới đúng lúc lắm… Cục cưng của bọn mình vớicục cưng của Chỉ Dao và Chính Vũ… có thể đính hôn không?” Mân Huyên nắmtay Doãn Lạc Hàn, ngửa đầu hỏi.
“Vừa rồi anh đã nghe mọi người nói chuyện….” Khuôn mặttuấn tú của hắn tràn đầy nét cười, yêu chiều nhéo má cô “Chuyện nàyđương nhiên anh phải nghe theo bà xã rồi!”
Việc đã đến nước này, cô cũng không còn cách nào khác, đành gật đầu “Được rồi, em cũng đồng ý.”
Thực ra cô vẫn không thích chuyện “đính hôn” này lắm, vì cô sợ như vậy có chút quá bó buộc với hai đứa bé. Nhưng dù sao cô cũngrất muốn có thể kết thông gia với Chỉ Dao và Chính Vũ, hơn nữa đã gậtđầu đồng ý rồi thì cô cũng không thể đổi ý được.
Từ hôm sau trở đi, mỗi ngày cô đều chỉ có thể ở nhà nghỉ ngơi, nếu muốn đi ra ngoài nửa bước đều phải có nữ hầu theo cùng, màmuốn lướt web cũng không được vì Doãn Lạc Hàn đã cấm tiệt cô sử dụng máy tính. Hắn nói tiếp xúc nhiều với máy tính có thể gây ảnh hưởng xấu đếnthai nhi. Cô nói có đồ dành riêng cho thai phụ để ngăn sự ảnh hưởng xấucủa máy tính đối với thai nhi, nhưng cũng bị hắn bá đạo cự tuyệt.
Cả ngày cô nhàn rỗi ở nhà không có việc gì làm, vì vậycàng lúc càng ngủ lười. Mỗi sáng cô dậy thì hắn đều đã đi làm, chiều vềhắn lại bồi bổ cho cô, sau đó cha con bọn họ bàn bạc một vài chuyện công việc. Mỗi lúc như vậy, mắt cô đều sáng lên, tinh thần làm việc lại trỗi dậy cao hơn bao giờ hết, nhưng hắn luôn nhìn ra rất nhanh sự khácthường đó của cô. Vì vậy cha con bọn họ càng lúc càng ít nói chuyện công việc trước mặt cô khiến tinh thần làm việc của cô cùng ngày một haomòn, dạo gần đây lại thường xuyên buồn nôn, có thể nói chuyện đi làm làkhông thể nào.
Mỗi ngày cô đều uống thuốc bổ trước sự chứng kiến gắtgao của hắn, nhưng không hiểu sao cân nặng vẫn không tăng khiến hắnkhông khỏi sốt ruột, bắt đầu cho cô uống đủ loại thuốc dinh dưỡng đôngtây. Sau một thời gian uống thuốc bổ thay cơm như vậy, rốt cục cô cũngtăng được nửa cân.
Chỉ là nửa cân nhưng cũng khiến cho hắn dồi dào hi vọng, khí thế hừng hực càng bắt cô uống thuốc bổ nhiều hơn. Vì cục cưng trong bụng, mỗi ngày ngoài hai chén thuốc bổ cố định ra, cô đều uống thêm bốn loại dược thảo nữa. Được “uống ít” như vậy là công sức của cô mất nửabuổi cật lực tìm kiếm tư liệu để giải thích cho hắn rằng phụ nữ có thaiquả thật cần bổ sung dinh dưỡng, nhưng không nên quá liều!
Từ ngày Doãn Lạc Hàn đăng kí cho Doãn Lương Kiến một lớp dưỡng sinh cho người cao tuổi, Doãn Lương Kiến rất ít khi ở nhà mà đềutới phòng tập. Mỗi lần trở về cũng là da dẻ hồng hào, khí huyết căngtràn, tươi vui mạnh khỏe, quả thật khiến cô cũng mừng lây…
Chính Vũ cũng giống như Doãn Lạc Hàn, bận bịu công việccả ngày. Vì vậy, Chỉ Dao cũng thường xuyên ghé qua chơi với Mân Huyên.Họ thường hay đi dạo phố mua sắm, nào là váy áo của phụ nữ có thai, nàolà quần áo trẻ con, giường trẻ con, đồ chơi trẻ con đều bạt ngàn, haingười mặc dù rất thích nhưng cũng chỉ sắm vài đồ…
Cứ đến cuối tuần, bốn người lại cùng nhau đi dạo phố. Mà điều khiến cho Chỉ Dao và Mân Huyên đều vô cùng ngạc nhiên chính là hai người đàn ông của họ khi nhìn thấy đồ dùng trẻ con liền như bị ma ám,mê mẩn ngắm nghía, cái này thích, cái kia cũng thích, cuối cùng mua vềmột đống đồ khổng lồ. Nhân viên bán hàng cứ gặp hai người bọn họ là lạicười toe tít mắt, nhiệt tình giúp bọn họ chọn đồ, lại giúp bọn họ đónggói. Cũng đúng thôi, từ khi Chỉ Dao và Mân Huyên mang thai, các shop đồtrẻ con quả thật là ăn nên làm ra hơn hẳn…
Mân Huyên và Chỉ Dao cùng nhìn nhau bật cười. Doãn LạcHàn và Chính Vũ mua đủ các thứ đồ, có lớn có nhỏ, từ loại dành cho trẻsơ sinh tới loại dành cho trẻ ba, bốn tuổi, không thiếu cái gì.
Sau đó lại có chuyện khiến cho Mân Huyên và Chỉ Dao cùng giật mình. Không biết từ lúc nào Doãn Lạc Hàn cùng Chính Vũ đã bắt đầuthiết kế phòng trẻ con ở hai biệt thự. Không đến hai tuần, phòng dànhcho bé đã được trang trí và sắp xếp rất đẹp.
Bọn họ hưng phấn lôi kéo hai cô đi xem. Doãn trạch sắpxếp hai phòng trẻ con, đi vào quả thật là một không gian dành riêng chotrẻ nhỏ, một phòng là phòng cho bé gái – bên trong nào là búp bê Barbie, nào là giường hồng, nào là tủ quần áo công chúa,… một phòng là phòng bé trai – bên trong ngập tràn thú bông với màu xanh da trời làm chủ đạo,dán đầy các hình siêu nhân, hoàng tử,…. trên tường, vừa đáng yêu lại vừa đặc trưng phòng của một bé trai.
Ở biệt thự của Kim Chính Vũ và Chỉ Dao cũng có hai phòng dành cho bé trai và bé gái như Doãn trạch, cách thiết kế cũng rất độcđáo. Doãn Lạc Hàn và Chính Vũ như trẻ con, bắt hai cô đưa ra ý kiến xemngười nào thiết kế đẹp hơn, đương nhiên các cô đều làm nũng nói ông xãbố trí đẹp nhất, đúng với tâm ý của mình…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]