“Thì ra là chuyện này…” Doãn Lương Kiến dài giọng, liếc mắt qua Chính Vũ.
Chính Vũ có vẻ không hiểu, mà Mân Huyên và Chỉ Dao cũngngơ ngác. Chỉ Dao nhanh mồm nhanh miệng liền hỏi “Ý bác là gì? Có chuyện gì liên quan đến Chính Vũ mà bọn con còn chưa biết sao? Hay anh ấykhông phải con ruột của bố mẹ anh ấy……”
“Chỉ Dao!” Mân Huyên vội cắt lời tiểu nha đầu Chỉ Dao đang nói lung tung.
“Đừng lo, Mân Mân.” Chính Vũ mỉm cười “Chuyện Chỉ Daovừa nói tuyệt đối không phải, chỉ cần nhìn diện mạo của tôi đặc thù củabố mẹ……”
“Ha ha…… Chỉ Dao đoán sai rồi.” Doãn Lương Kiến liên tục xua tay, đột nhiên thở dài, lại trầm giọng nói “Đều là người một nhà,chuyện này cũng không có gì phải giấu mấy đứa… Thật ra, mẹ của Chính Vũkhông phải em gái ruột của bố.”
Ba người cùng lúc trở nên ngây ngốc. Chính Vũ lại có sốt ruột hỏi “Cậu, cậu nói thật đấy ạ? Hai người không phải anh em ruộtsao?”
“Ha ha…… Chính Vũ, đừng vội.” Doãn Lương Kiến vỗ nhẹ lên cánh tay Chính Vũ “Chuyện là như vậy… Bố mẹ bố rất muốn có con gái,nhưng không được như ý nguyện, vì vậy sau khi bố ra đời, hai cụ liềnnhận nuôi một bé gái – chính là mẹ của Chính Vũ. Lớn lên, nó sang HànQuốc học, gặp bố của con, sau đó liền kết hôn sinh ra con.”
“Nói như vậy, chúng ta có thể cho hai đứa nhỏ đính hônrồi!” Phản ứng đầu tiên của Chỉ Dao sau khi nghe xong câu chuyện là cựckì hưng phấn, vỗ tay ầm ầm “Tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996310/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.