Edit by CeCe
Nguồn: http://cccece218.com/
Trên bàn ăn tối chỉ có cô và Doãn Lạc Hàn. Quản gia nóilão gia đang ở trong phòng chọn ngày, bảo họ cứ ăn cơm trước đi. Nhưngđến khi hai người họ ăn xong rồi, Doãn Lương Kiến vẫn chưa xuống ăn.
Đó là ba nuôi còn chưa biết chuyện cô mang thai đó… chứnếu biết, không biết ông sẽ hưng phấn đến thế nào nữa… Cô đang uống tổyến, nghĩ đến vẻ mặt vui mừng của ba nuôi mà bật cười.
“Làm sao mà cười vui vậy?” Doãn Lạc Hàn dùng khăn tay lau miệng, giọng nói tràn ngập yêu chiều “Cứ uống từ từ thôi, đừng vội.”
Cô mỉm cười ấm áp trước sự quan tâm của hắn, sau đó lại đột nhiên nhớ ra một việc quan trọng “Đúng rồi, hôm nay là thứ mấy vậy?”
“Thứ năm.” Hắn cười “Ngày nào em cũng đi làm mà còn không biết hôm nay là thứ mấy sao?”
“Dạo này bận quá nên em không để ý thôi!” Cô nhỏ giọngcãi, sau đó lại cười tươi “Lần này tòa soạn bọn em đạt được nhiều thànhtích, vì vậy thứ bảy sẽ tổ chức một đại tiệc chúc mừng long trọng, cũngmời anh đó.”
“Anh?” Hắn hơi mím môi, ánh mắt lóe lên vài tia trêuchọc không dễ phát hiện “Tòa soạn lớn như vậy tổ chức đại tiệc, không có lời mời đàng hoàng mà chỉ qua lời em nói anh mới biết… Như vậy khôngphải là rất khó coi hay sao?”
“Đâu có.” Cô không phục cãi “Bây giờ em cũng là chủ biên của tòa soạn chứ bộ, em mở miệng trực tiếp mời anh còn chưa đủ trangtrọng hay sao? Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996277/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.