Edit by CeCe
Nguồn: http://cccece218.com/
Ôn Nhược Nhàn mời cô ngồi trên sofa còn mình xoay ngườivào bếp pha café. Cô nhìn ngắm xung quanh… Căn hộ này rất đẹp, phải gấpđôi căn hộ mà Doãn Lạc Hàn và cô ở chung trước đây.
Di động của cô chợt đổ chuông ầm ĩ. Cô mặc kệ coi nhưmắt mù tai điếc. Ôn Nhược Nhàn ngó ra nhìn một lần, sau đó lại mỉm cườirụt đầu lại.
Một lát sau, Ôn Nhược Nhàn bưng tới hai ly café thơmnồng. Mân Huyên nhấp một ngụm café, không khỏi cảm thán “Cô pha caféngon thật đấy!”
Ôn Nhược Nhàn bật cười “Mỗi ngày tổng giám đốc phải uống tới mười ly café, tôi pha mãi rồi tài nghệ cũng phải tốt lên thôi. Nếucô thích, tôi sẽ dạy cho cô.”
Nghe Ôn Nhược Nhàn nói đến Doãn Lạc Hàn, Mân Huyên chu môi không nói gì nữa.
“Cô và anh ấy cãi nhau à?” Ôn Nhược Nhàn buông ly café xuống, thân thiết hỏi cô.
Mân Huyên lắc lắc đầu “Anh ta cứ dây dưa với cô gái khác……”
“Là cô gái họ Chu đó sao?”
Mân Huyên ngạc nhiên “Đúng vậy, sao cô biết?”
Ôn Nhược Nhàn cẩn thận nói “Cô ta đã tới công ty làmloạn vài lần. Bị bảo vệ ngăn cản, cô ta lại gọi điện đến yêu cầu gặptổng giám đốc, mỗi lần đều bị tôi từ chối. Gần đây không biết cô ta làmsao có được số di động của tổng giám đốc, thường xuyên gọi cho anh ấy.Tổng giám đốc đã rất gay gắt với cô ta, nhưng nghe cô nói như vậy thìxem ra cô ta vẫn chưa chịu bỏ cuộc…”
Mân Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996261/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.