Edit by CeCe
Nguồn: http://cindycandy218.wordpress.com
Cô sững lại, bàn tay đang cầm viên thuốc run run, muốngiấu viên thuốc đi, nhưng đôi tay lại không nghe lời cô, cả người như bị đứng hình.
Tiếng bước chân càng lúc càng gần. Hắn đứng đối diện với cô, con ngươi đen láy nhìn chằm chằm vào gương mặt cô, đôi tay run runnhư đang kìm nén sự tức giận “Nói cho anh biết, em uống cái gì?”
Khoảnh khắc bốn mắt gặp nhau, cô rùng mình, mấp máy miệng “Anh nghe em giải thích đã, đó là bởi vì em……”
“Em lại muốn bịa ra lý do gì để lừa anh sao?” Đôi môihắn nhếch lên thành một nụ cười châm biếm, ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng đáng sợ “Em luôn miệng nói em muốn ở bên anh… Chẳng lẽ em làm như vậycũng là vì em yêu anh hay sao? Thì ra em vẫn lén lút uống thuốc tránhthai sau lưng anh…”
“Không phải, mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu!” Cô đứng bật dậy, cực lực giải thích.
Chỉ là hắn không cho cô cơ hội giải thích, đôi vai rungrung giống như con sư tử bị chọc giận. Hắn gần như gầm lên “Em định sẽrời xa anh, cùng Trịnh Trác cao chạy xa bay nên mới không muốn mangthai, có phải không? Em nói cho anh biết có phải như vậy không?”
“Không, không phải, không phải như vậy, anh đừng trút giận lên đầu Trác!”
Cô không ngừng phủ nhận, lo lắng tiến lại gần hắn muốngiải thích, hắn lại lùi lại, khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười đau khổ “LăngMân Huyên, rốt cục đến khi nào em mới có thể thôi lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996239/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.