Edit by CeCe
Nguồn: http://cindycandy218.wordpress.com
Nghe Trịnh Trác nói vậy, người đầu tiên hiện ra trongđầu cô là Doãn Lạc Hàn. Cô cúi đầu cười khổ một tiếng. Vốn tưởng rằngTrác tra ra được điều gì, không ngờ cũng chỉ là chuyện mà cô đã sớmbiết…
Trịnh Trác không để ý vẻ mặt của cô, hai tay cắm vàotrong túi quần “Người của anh báo về gần đây cô ta rất hay liên lạc vớiLăng Chính Đào.”
“Anh nói là chú của em ư?” Cô không thể tin được, đứngbật dậy. Sao chú lại có thể lui tới với Chu Hiếu Linh được? Bọn họ rõràng là chẳng có bất kì quan hệ gì cả…
Trịnh Trác gật đầu “Không còn nghi ngờ gì nữa, tất cả mọi chuyện đều là do lão ta giở trò.”
“Không thể nào! Sao chú lại muốn hại em? Chú không có lý do gì để làm như vậy cả.” Cô vẫn không tin, quả quyết lắc đầu. Cho dùchú đối với cô rất lãnh đạm nhưng cô không nghĩ chú lại có thể nhẫn tâmhại chính đứa cháu ruột của mình.
“Anh vẫn chưa tìm ra lý do vì sao ông ta lại làm nhưvậy, nhưng anh đang nghiêng về một giả thuyết… Anh đang cho người điềutra chuyện của lão già đó với cha em ngày xưa.” Trịnh Trác khoanh haitay trước ngực, giọng nói trầm ấm chắc chắn “Người của anh vẫn luôn theo dõi sát sao Chu Hiếu Linh. Cứ hai ngày cô ta lại gặp chú của em tạiquán cà phê 101 đằng sau tòa soạn. Nếu em không tin, tan tầm hôm nay emthử ra xem. Họ thường ngồi ở góc phía bắc của quán, 5 rưỡi chiều.”
Trịnh Trác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996233/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.