nguồn: cindycandy218.wordpress.com
Edit: Havi
Beta: CeCe
Từ trên sân khấu đi xuống, cô đang rảo bước thì bất thần một dángngười chạy qua. Lập tức cô và đối phương va vào nhau đau điếng khiến côngã bệt xuống sàn.
Cô xoa xoa cái mông đau đớn rồi chậm chạp đứng lên. Một cô gái xinhxắn vội vàng chạy đến, miệng không ngừng xin lỗi còn tay thì đỡ cô đứngdậy “Xin lỗi, xin lỗi cô! Tôi không cố ý, xin cô thứ lỗi. Cô có đau lắmkhông? Hay là để tôi đưa cô đi gặp bác sĩ để kiểm tra xem?”
“Đừng lo…” Cô phủi phủi bụi đất trên tay, cười nhẹ “Tôi không sao đâu, không phải đi khám đâu.”
“May quá!” Cô gái thở phào, cúi gập người như đang tìm kiếm thứ gì đó…
Mân Huyên định bước tiếp, nhưng nhìn theo động tác cô gái cúi ngườimới phát hiện ra trên tay cô ấy cầm rất nhiều váy áo đẹp đẽ, nhiều kiểudáng, dài ngắn khác nhau, phía trên còn gắn logo. Hóa ra đây là đồngphục cho người mẫu mặc lên sân khấu.
“Tơ Liễu Nhi, nhanh lên đi! Bảo cô đi lấy đồ mà hết nửa ngày vẫn chưa thấy đâu cả… Nếu còn như vậy, lần sau tôi không cần cô nữa!” Một giọngquát cao vút từ cửa sau hội trường truyền đến.
“Nghiêu Ca, thực xin lỗi, xin anh đợi một chút!” Cô gái cuống quýttrả lời, động tác trên tay lại càng nhanh hơn, nhưng lại làm cho cả đống trang phục nhất loạt rơi xuống đất. Cô vội vàng cúi xuống ôm đống váyáo đã dính bụi bẩn lên.
“Để tôi giúp cô…” Mân Huyên ngồi xổm xuống, nhặt váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996206/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.