Suốt cả đêm, Mân Huyên trằn trọc, cứ ngủ lại tỉnh, tỉnh lại ngủ, cuối cùnggần sáng, cô ngủ được một chút rồi mới sáng sớm, cô đã dậy, ngơ ngác ngồi trêngiường, nắm trong tay chiếc điện thoại vẫn đang im lặng.
Ngày hôm qua, cô cứ lang thang ở bên ngoài, đến chạng vạng mới về biệt thự,vậy mà cũng không thấy bóng dáng Doãn Lạc Hàn đâu. Cô cũng không có tâm trạng ănuống nữa, xin phép ba nuôi lên phòng nghỉ.
Cô vốn tưởng Chỉ Dao sau cuộc hẹn kia sẽ không thể chịu nổi đả kích mà gọicho cô khóc lóc kể lể, nhưng cô đã đợi mãi, đợi mãi vẫn không thấy điện thoạicủa Chỉ Dao, mà Doãn Lạc Hàn kia cũng không thấy bóng dáng.
Nghĩ đến đây, cô xoay người xuống giường, mở cửa phòng ra, thấy cửa phòng hắnvẫn đóng chặt, bèn tiến lại mở cửa ra, bên trong im ắng… Hôm qua hắn không vềnhà.
Cô sửa soạn để tới tòa soạn sớm, chín rưỡi còn có một hội nghị quan trọng.Còn nhiều văn kiện chưa làm xong, lúc này cô phải tận dụng thời gian thật triệtđể.
Cô đang gõ bàn phím thì điện thoại nội tuyến reo vang, là Trịnh Trác gọi, côôm văn kiện lên phòng Trịnh Trác.
“Lăng tiểu thư, việc giám sát tôi giao cho cô thế nào rồi?” Cô vừa đi vào,Trịnh Trác liền đi thẳng vào vấn đề.
Cô sửng sốt một chút, rất nhanh hiểu ra hắn muốn nói đến bài phỏng vấn, liềnchậm rãi trả lời “Tổ phụ trách biên tập chuyên mục còn chưa nộp tiến trình phỏngvấn cho tôi, hôm qua tôi hỏi thì họ nói là cuối tuần này tổng tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996155/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.