Doãn Lạc Hàn đang đánh nhau với Trịnh Trác, Trịnh Trác đang ở thế thượngphong, còn Doãn Lạc Hàn đang bị Trịnh Trác đánh túi bụi, sau đó hắn đánh trả,lại bị Trịnh Trác dễ dàng né tránh .
Doãn Lạc Hàn nóng nảy sốt ruột nhìn về phía cửa sau, dồn hết sức đấm mạnh vềphía Trịnh Trác, muốn cho hắn phải tránh ra, nhưng Trịnh Trác cũng không phảitay vừa, nháy mắt đã tránh được, còn tung một cú đấm mạnh vào mặt hắn khiến mặthắn sưng vù lên đầy máu.
Nàng muốn coi như không thấy gì, muốn quay đi tiếp tục trở về nhà, nhưng khinghe thấy một tiếng đấm mạnh kèm một tiếng kêu rên nặng nề đau đớn, tim trongphút chốc như nảy ra ngoài, tựa hồ như cú đánh kia là đánh vào người nàng chứkhông phải đánh vào người hắn, nàng rốt cục không thể chịu được nữa, lập tứcquay đầu chạy đến.
“Dừng tay, dừng tay, đừng đánh nữa.” Nàng nhìn Trịnh Trác hô to, lại chạylại phía Doãn Lạc Hàn đỡ lấy hắn đang bị thương khắp mình, đứng loạng choạng“Anh bị điên à? Sao anh ngu ngốc thế hả? Biết rõ không phải đối thủ của anh ta,anh còn cố đánh làm gì? Anh sợ mình sống lâu quá hay sao?”
Doãn Lạc Hàn cố đứng thẳng lại, lơ đễnh lau đi vết máu trên khóe miệng, đôimắt thâm thúy ánh lên tia sáng, tươi cười nhìn nàng “Huyên, em rốt cục cũng xuấthiện, cố gắng của anh cũng không uổng phí rồi.”
Nhìn hắn toàn thân bị đánh cho ê ẩm, nàng cảm thấy xót xa vô cùng, hắn cốgắng như vậy cũng chỉ là để gặp nàng thôi sao? Nàng nhăn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996132/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.