“Mân Mân, em không cần phải xin lỗi tôi, tôi đã biết hết mọi chuyện từ đầutới cuối, là Lạc ép em.” Chính Vũ đặt chén cafe xuống, nói hết những việc mà hắnđã điều tra được.
Khi hắn nhận được điện thoại nặc danh, đối phương là phụ nữ, nói Mân Mân luônlén lút cùng Lạc quan hệ, lúc ấy hắn không tin, cho rằng đối phương là có ý hạinàng.
Mãi cho đến buổi tối hôm đó, hắn lại nhận được điện thoại của người phụ nữkia, đối phương nói là em họ của Mân Mân, muốn mời hắn xem trò hay, để hắn thấyrõ Mân Mân là loại người gì.
Hắn vốn không định đi, kết quả ma xui quỷ thế nào hắn lại vẫn lái xe đi, đếnbãi đỗ xe, hắn nhìn thấy một người phụ nữ đanh đá đang đánh Mân Mân, hắn vừađịnh xông lên cứu nàng, không ngờ là từ bãi đỗ xe một bóng người đã chạy tới làmhắn chấn động.
Có lẽ là Lạc trùng hợp đi qua đây, hắn đã tự an ủi chính mình như vậy, nhưngkhi hắn thấy Lạc cứu Mân Mân, dang tay che chở ôm lấy nàng, ánh mắt và ngữ khílại ôn nhu đến vậy, hi vọng cuối cùng của hắn cũng biến mất. Sau đó, hắn lạinghe thấy Lạc cảnh cáo Lăng Chính Đào không được tiết lộ chuyện này, hắn mớihoàn toàn hiểu được, thì ra Lạc và Mân Mân đã sớm ở bên nhau…
Sau cùng lại bị Mân Mân thoáng nhìn thấy, hắn rất nhanh đã trốn đi, ra khỏibãi đỗ xe, trong đầu hắn chỉ còn lại hoàn toàn là hình ảnh Lạc nhẹ nhàng lo lắngôm lấy Mân Mân, suốt một đêm không ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996113/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.