Nhìn Mân Huyên trên mặt có thần sắc khó hiểu, Phùng Tĩnh Như chậm rãibuông bút trong tay, dựa lưng vào ghế “Đã như vậy, tôi cũng muốn nói thật cho côbiết. Kỳ thật ngày tôi nộp đơn từ chức, Tổng giám đốc đã trực tiếp gọi điện chotôi, nói là hắn thấy cô thông minh tài cán, muốn bồi dưỡng vì thế đã điều vào vịtrí trợ lý Phó Chủ biên, định khi tôi từ chức sẽ để cô tiếp quản vị trí Phó Chủbiên này.”
Mân Huyên ngạc nhiên, lúc trước ở điện thoại Giản Quân Dịch đã bình thản nóinàng đi làm trợ lý Phó Chủ biên, không ngờ lại đã có dụng ý này, quả nhiên hắnrất thâm trầm khó đoán.
Phùng Tĩnh Như nhìn nàng, trong ánh mắt lộ ra một chút khen ngợi “Sự thật đãchứng minh, cô qua một thời gian làm việc rất có năng lực, hiện tại đã có thểđảm đương công việc được rồi, cho nên cấp trên họp quyết định thăng cô làm PhóChủ biên.”
“Không, không, không, Phùng tiểu thư, tôi vẫn chưa thể……”
Phùng Tĩnh Như khoát tay ngăn nàng nói “Mân Huyên, cô hãy tự tin lên, mấyngày này tôi đã sắp xếp một số tư liệu để giao lại cho cô rồi.”
Mân Huyên kinh ngạc không biết nói gì, trong nháy mắt, nàng chỉ cảm thấydường như có một gánh nặng vô cùng lớn đã đè lên vai.
“Chỉ còn hai ngày thôi, cô xem không hiểu chỗ nào có thể lại đây hỏi tôi.”Phùng Tĩnh Như vừa nói, vừa lấy hai văn kiện đưa tới “Tư liệu này cô xem xem, cólẽ sẽ giúp được cô đó.”
Mân Huyên thở nhẹ, tiến lại tiếp nhận, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996076/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.