Lăng Chính Đào làm việc danh tiếng cũng không tồi, chuyện này hắn khôngnghi ngờ, hiện tại xem ra hắn không thể không bắt đầu có điểm tin tưởng tư liệukia, bao gồm cả cuộc sống nhà họ, không hề giống như cách Lăng Chính Đào đốingoại vốn cẩn thận.
“Phải, phải, ngài nói rất phải, tôi phải đi thăm Mân Huyên xem thế nào thôi.”Lăng Chính Đào kính cẩn gật gật đầu “Doãn tổng tài, tôi đang muốn nói chuyện vớingài về buổi đấu thầu ngày mai………”
Doãn Lạc Hàn nhướn mày, chặt đứt lời nói của hắn “Hôm nay là tiệc đính hôncủa tôi và hôn thê, ông nói chuyện này là công sự, nếu thật sự hứng thú, tôi hivọng ngày mai đấu thầu xong sẽ nói sau.”
Lăng Chính Đào hoàn toàn ngây ngẩn cả người, hắn tính nói chuyện riêng cùngDoãn Lạc Hàn, nếu để tới ngày mai, đương nhiên là không có cơ hội.
“Tôi còn có việc, đi trước một bước.” Doãn Lạc Hàn hơi cúi đầu, chớp mắt đãhướng đến đại sảnh.
Lăng Chính Đào lãnh đạm nhìn cửa phòng nghỉ, lại nhìn đến thân ảnh biến mấtcủa Doãn Lạc Hàn, hừ lạnh bước ra hướng cửa đại sảnh, làm gì có chuyện hắn phảiđến thăm Lăng Mân Huyên kia.
Đi thật xa rồi, Doãn Lạc Hàn đột nhiên ngừng lại, đôi mắt sắc bén bắn về phíaLăng Chính Đào, hắn quả nhiên chỉ nói chứ không hề làm, thật hoài nghi nếu điềutra kĩ về Lăng Chính Đào, không chừng có thể có nhiều phát hiện đáng kinhngạc.
Rất thú vị không phải sao? Hắn thâm thúy đôi mắt nổi lên sự nghiền ngẫm,nghiêng người cất bước vào đại sảnh tràn ngập tiếng cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996042/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.