Nhìn thấy nàng ăn thực sự vui vẻ, Kim Chính Vũ ôn nhu nhìn dáng vẻ phấn khởicùng duyên dáng của nàng, đưa một quả việt quất cho nàng: “em thích ăn, liền ănnhiều một chút”.
Việt quất là loại quả Trung quốc mà nàng thích nhấtduf sao thì cúng không cầntrả tiền, không ăn cũng lãng phí.Tay Kim Chính Vũ lại đưa tới cho nàng một quảnữa, nàng cứ vậy mà ăn hết quả này đến quả khác.
Chỉ chốc lát đã ăn hết, Kim Chính Vũ trìu mến cầm một tờ giấy lau khóe miệngcòn dính việt quất của nàng.Đột nhiên, nàng cảm thấy Kim Chính Vũ trước mắt cómột chút cao lớn lên, tựa như không có lúc nào là không lộ ra vẻ thương tiếc đốivới chính mình.
Nàng có thể làm cái gì đây?
Nàng hai bàn tay trắng, ngay cả việc thích người khác thì cúng chỉ là mongmuốn xa vời mà không thể thành. Nàng chỉ có khả năng cẩn thận mà quý trọng tìnhcảm này thôi.
Đến tột cùng chính nàng đối với Kim Chính Vũ, như là đối với Chỉ Giao nhưvậy vẫn đơn thuần chỉ là bạn bè, nhưng vẫn là dần dần nàng cảm thấy thích hắn.Nàng lại bị chính mình làm cho hồ đồ.
Đơn giản là không nghĩ tới nữa đi, như bây giờ có phải là rất vui vẻ và thỏamãn sao.
Kim chính vũ đứng dậy đi vào toilet, hắn ở trong đó, không lâu đã truyền đếnâm thang nước chảy.Đã sạch sẽ, nàng phấn khởi nặn ra một chút tươi cười.
Sau một lát, hắn từ trong toilet thong thả đi ra, “Mân Mân, lần trước chúngta nói chuyện với nhau còn chưa có chấm dứt”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995918/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.