Cô gái kia sao lại dùng ánh mắt kiểu này nhìn mình, Mân Huyên lạnh toát sốnglưng, chính mình hình như không biết đối phương mà, cho nên hẳn cũng không đắctội cô ta mới đúng.
“Tôi không sao, vừa vặn đi qua nơi này, bạn gái cậu ở đây, tôi đây không quấyrầy cậu.” Nàng xấu hổ sờ sờ đầu, cô gái ngồi trong xe đại khái nghĩ nàng là tìnhđịch cho nên mới dùng ánh mắt như vậy lườm nguýt nàng.
Nàng đang muốn xoay người tránh ra, thanh âm của Kim Chính Vũ lại níu bướcchân nàng lại, “Mân Mân, em đừng đi, chờ tôi một lát.”
Xe thể thao dần dần đi lên phía trước một đoạn đường, chỉ thấy hắn quay đầu,nói gì đó với cô gái kia, một ít thanh âm vụn vặt thực dễ dàng bay vào lỗ tainàng, “….. Sự tình…. Tôi đã nói … Rõ ràng….”
“Chính Vũ…. Anh đừng như vậy mà…. Em thật sự không thể rời bỏ anh được, anhkhông cần…” Cô gái kia quá sợ hãi, ôm cánh tay hắn định vãn hồi chút gì đó.
Hắn giật mình, như là dùng sức cạy tay cô gái ra, “Số tiền kia cũng đủ cho côdùng vài năm… Cô xuống xe đi, về sau chúng ta vẫn là bạn bè…..”
Tuy rằng trên mặt có không cam lòng, nhưng vừa nhắc tới tiền, cô gái kia nhấtthời an tĩnh lại, mở cửa xe ra, tự nhiên dùng đôi môi đỏ chót hôn một cái trêngương mặt hắn, “Chính Vũ…. Không thể không thừa nhận…. Anh là một tình nhân vừalãng mạn vừa hào phóng…. Tạm biệt, người tình lãng mạn hào phóng…. Hẹn gặp lại,về sau nếu có cô đơn tịch mịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995849/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.