Kim Chính Vũ đóng cửa xe giúp nàng, nàng ngồi ở cạnh ghế lái xe, một giai điệuquen thuộc mang âm sắc tuyệt vời phát ra, như dòng nước ấm chảy vào lỗtai.
“if you wander off too far
My love will get you home
If you follow the wrong star
My love will get you home
If you ever find yourself
Lost and all alone
Get back on your feet and think of me…”
Vì sao hắn muốn bật bài hát này, là ngày đó hắn nhìn lén di động củanàng, thấy được nhạc chuông mà thích nó sao? Tầm mắt Mân Huyên theo bóng dánghắn vòng qua thân xe, sau đó nhìn hắn ngồi tiến vào.
Ngay lúc Kim Chính Vũ phát động xe, nàng liếm liếm môi, nhịn không đượchiếu kì, mở miệng hỏi hắn: “Kim Chính Vũ, cái kia…. Tối hôm qua sao anh biếttôi… Có nguy hiểm…”
Hắn chuyển động tay lái, lái ra khỏi gara, đường cong khuôn mặt lưusướng mà ôn hòa, chiếc kính mát che mất đôi mắt trong suốt, mái tóc màu nâu hạtdẻ bị gió thổi bay che kín nửa khuôn mặt, thế nên không thể bắt giữ vẻ mặthắn.
Hắn không nói một lời, tựa hồ lẳng lặng nghe bài “My love will get youhome”, hoặc là đang đắm chím trong chính suy nghĩ của mình.
Nàng đẩy đẩy khuỷu tay hắn, nhẹ nhàng kêu một tiếng, “Kim Chính Vũ, anhđang nghe tôi nói chuyện sao?”
“A? À… Ừ…” Hắn kinh ngạc khẽ đáp một tiếng, hiển nhiên vừa mới khôngnghe.
“Tôi nói tối hôm qua vì sao anh biết tôi có nguy hiểm, lại vừa vặn xuấthiện ở đó.”
Nàng nhìn chăm chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995789/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.