Những người đứng ngoài gian phòng nhìn xem cũng bắt đầu khe khẽ nói nhỏ, ánhmắt nhìn nàng tràn ngập hèn mọn cùng khinh thường.
Nàng ngẩng đầu, làm cho nước mắt ngân ngấn quanh hốc mắt chảy ngược trở về,tuyệt không thể biểu hiện vẻ yếu ớt trước mặt những người này, không phải DoãnLạc Hàn muốn nhìn nàng yếu đuối sao, xem nàng ngã xuống sao? Nàng tuyệt không đểquỷ kế của hắn thành hiện thực!
“Ngậm chặt cái miệng thối của ngươi lại.”
Kim Chính Vũ dừng bước, buông tay nàng ra, nghiến răng nghiến lợi chạy tới,lại là hai quả đấm, lần này mục tiêu là miệng của lão già kia, nhất thời máutươi theo khóe miệng chảy xuống.
Những người đứng nhìn bàn tán lớn hơn, nhưng không ai dám tiến lên.
“Tránh ra, tránh ra.” Vài thanh âm thô bạo vang lên, vài người bải vệ đẩy đámngười đi vào.
Thấy một đám bảo vệ, Lí Đổng vốn đang bị đánh cho quỳ rạp trên mặt đất tỉnhtáo lại ngay, “Mau cứu tôi, tôi là khách do ông chủ Doãn Lạc Hàn các người mờitới, tiểu tử này vô cớ vọt vào đánh tôi… Tôi muốn tố cáo tên này…”
Người cầm đầu bảo vệ đi vào phòng, nhìn thân ảnh mập mạp té rạp trên đất, ánhmắt hướng về phía cúi đầu còn muốn huy quyền – Kim Chính Vũ.
“Biết nơi này là đâu sao? Dám ở nơi này gây náo loạn, đem tiểu tử này bắt đếnphòng an ninh đi.”
Phía sau vài tên bảo vệ như sói đói hổ vồ lao đến phía Kim Chính Vũ, MânHuyên phản ứng nhanh, che chắn trước người hắn, “Chuyện do tôi gây nên, khôngliên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995783/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.