Lại là rượu, lần trước chính vì rượu mà nàng rước lấy một đống phiền toái,nàng đã sớm thấy nó là: “xin miễn cho kẻ bất tài”. Nàng nhìn chằm chằm chất lỏngmàu hồng trong ly, cố kị lui về sau vài bước.
Hắn nở nụ cười có vài phần vô hại, bưng ly rượu lên, hướng nàng tăng thêm mộtchút: “Thế nào? Em không hãnh diện? Anh hôm nay khó được mời em một chén.”
Gian phòng này chỉ có hai bọn họ, dù sao hắn cũng không ác ý, chỉ cần khôngcần uống hết như lần trước, lễ phép nhấp môi cũng không sao.
Nàng chậm rãi đi đến gần hắn, giơ tay nhận lấy, hai ly rượu khẽ chạm, phát ratiếng thanh thúy, nàng nhấp một ngụm, cảm giác cũng không cay lắm.
“Loại rượu này rất thích hợp với phụ nữ.” Hắn cũng nhấp một ngụm, hơi giơ lyrượu về phía nàng, tiếng nói dụ hoặc mà trầm thấp, “Uống hết nó cũng khôngsao.”
Nhìn thứ rượu màu đỏ lẳng lặng trong ly, nàng đưa ly rượu lên môi, lúc nàycửa đột nhiên bị mở ra, vài thân ảnh bước vào.
“Doãn tổng, lần này ngài quá, …. Quá khách khí, an bài cho tôi một lần diễm…diễm phúc như vậy, tôi nên…. Nên…”
Người trung niên vừa bước vào trái phải ôm hai cô gái khêu gợi, xem ra đãngà ngà say.
Doãn Lạc Hàn trên mặt xẹt qua một chút khác thường, cúi đầu lại rót một ly,“Lý Đổng, ngài nói gì vậy, ngài là bạn của ba ba tôi, sinh ý giao tình nhiều nămnhư vậy. Lần này lại là hạng mục hai bên cùng kí kết, thịnh tình chiêu đãi ngàicũng là đương nhiên.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995778/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.